Adam cảm thấy từ siêu ngầu không đủ để hình dung cảnh tượng tráng lệ hào hùng nhất nhân gian mà anh thấy này, nên trong đầu lại lại nảy ra một từ thích hợp hơn:
Lợi hại!
Lý Dục Thần thu lại châm ngũ hành, quay người trở lại bên cạnh ba người chị Mai.
Họ bị thương rất nặng, chịu mấy trăm gậy, xương không biết đã gãy mấy cái, gân cốt cả người cũng bị đánh nát.
Tuy được Lý Dục Thần chữa trị, đã không còn đáng ngại. Nhưng muốn hồi phục hoàn toàn, cũng cần một khoảng thời gian.
Nhưng đây cũng là một lần cơ hội.
Đánh tan sức mạnh trên gân cốt da thịt mà lúc trước luyện võ công ngoại gia tích lũy được, cũng là một con đường tắt lấy võ nhập đạo, giờ phải xem công lực và ngộ tính của họ rồi.
Lý Dục Thần cho ba người uống một viên đan dược, rồi dìu họ đứng lên.
Sư phụ Vinh thở dài một hơi, nói: “Cậu lại cứu chúng tôi một lần”.
Lý Dục Thần nói: “Tôi còn muốn ăn đồ ông làm”.
Lại hỏi nói: “Mã Sơn và Trương Diễm Diễm đâu?”
Chị Mai lo lắng nói: “Tôi vừa nghe Trương Điên và Viên Khả Kiều nói chuyện, có lẽ Mã Sơn và Diễm Diễm bị họ bắt đi rồi, hình như nhốt trong nhà kho”.
Lý Dục Thần kinh hãi, vội hỏi: “Nhà kho ở đâu?”
“Tôi không biết”, chị Mai nói: “Bên ngoài có lẽ còn có đệ tử Yếu Môn, bắt một tên hỏi xem”.
Bốn người cùng đi ra ngoài.
Kim Tam Mộc và Adam ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3332032/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.