Tuy trong Yếu Môn cao thủ như mây, Tứ Bảo cũng không là gì.
Nhưng dùng một chiêu đã giết chết Tứ Bảo, hơn nữa còn rất nhẹ nhàng, khiến người ta không phát hiện ra, vốn không nhìn thấy người ta ra tay.
Nếu là ở trong Yếu Môn, cũng chắc chắn là cao thủ trong cao thủ.
Viên Khả Kiều nhìn sư phụ Vinh: “Ông là ai?”
Sư phụ Vinh cười lạnh lùng một tiếng: “Một nha đầu thối như cô, không xứng biết tôi là ai. Nếu không phục, bảo Trương Điên đến tìm tôi”.
Viên Khả Kiều cau mày: “Ông quen bố nuôi của tôi?”
Sư phụ Vinh không ngờ Viên Khả Kiều là con gái nuôi của Trương Điên, không khỏi nhìn cô ta thêm hai cái, bỗng cười ha ha nói:
“Lão già Trương Điên, càng ngày càng chẳng ra sao, nhận con gái nuôi cũng không nhận xinh đẹp một chút, chỉ với dáng vẻ của cô, Trương Điên cho hết tài sản cũng không gả đi nổi. Này, tên nhóc họ Na đó, có phải có người ép cậu, cậu mới ở bên cô gái xấu xí này không?”
Na Nhữ An đang ngẩn người vì cái chết của Tứ Bảo, chỉ cảm thấy lời của sư phụ Vinh đã nói đến tâm khản của anh ta.
Bỗng liếc thấy ánh mắt như giết người của Viên Khả Kiều nhìn sang anh ta, sợ đến hồn lìa khỏi xác, vội xua tay phủ nhận nói: “Kiều Kiều, em đừng nghe ông ta nói, không ai ép anh, anh thật lòng thích em!”
Viên Khả Kiều bèn hỏi: “Vậy anh nói xem anh thích em điểm nào?”
“Tôi thích sự lương thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3328904/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.