Chương trước
Chương sau
“Nói tỉ mỉ chi tiết pháp môn tu hành của ông cho tôi nghe”, Lý Dục Thần nghiêm giọng nói.

Con chồn sợ giật mình, nhưng nó đã chắc chắn Lý Dục Thần là con trai của bà Cung, hơn nữa pháp lực cao cường, hơn nó rất nhiều, liền không hề che giấu nói ra công pháp.

Lý Dục Thần nghe xong, bất giác ngẩn người, chẳng lẽ mình đã đoán nhầm?

Khẩu quyết tu hành này là thuật nội đan đường đường chính chính, sau khi sửa đổi, trở nên phù hợp cho loài yêu tu hành thôi.

Hơn nữa rất rõ ràng, sửa đổi trong đó còn nhằm vào đặc điểm của con chồn này, khá là phù hợp với nó.

Có thể truyền pháp quyết như này, cho thấy người truyền pháp cũng là người đàng hoàng, hơn nữa tu vi cực kỳ cao, ngộ tình cực cao, mới có thể lấy yếu quyết kim đan đạo gia biến thành pháp môn yêu tu.

Lý Dục Thần thầm thở nhẹ nhõm.

Sau đó nhìn chằm chằm con chồn hỏi: “Thế ông còn từng học yêu pháp khác ở đâu không?”

Con chồn lắc đầu nói: “Không có”.

“Không phải chứ!”, Lý Dục Thần nói: “Ông nói hết quá trình tu hành những năm nay của ông cho tôi nghe, không được bỏ sót điểm nào, bỏ sót một điều, chắc chắn không khớp với tu vi hiện nay của ông, một khi tôi phát hiện ông lừa tôi, ông biết hậu quả rồi đấy”.

“Tôi biết, tôi biết”.

Con chồn gật đầu liên tục, kể chi tiết tỉ mỉ hết quá trình từ ban đầu, bà Cung điểm hóa thế nào, cho đến bế quan ở miếu Hoàng Đại Tiên mấy năm cho đến khi xuất quan.

Nhưng việc này đều không vấn đề.



Lý Dục Thần hỏi nó: “Sau đó thì sao?”

“Sau này, ban ngày tôi hưởng thụ hương hỏa trong miếu, buổi tối tu luyện ở khu nhà họ Lý. Cái đó…”, con chồn dùng móng vuốt xoa đầu, xấu hổ nói: “Khu nhà họ Lý phong thủy tốt, tốt hơn miếu nát của tôi nhiều. Dưới lòng đất có linh khí rất nồng đặc nổi lên, nhưng nhiều năm trôi qua, đã bị tôi hút sạch, he he he…”

Lý Dục Thần vừa nghe liền phát hiện không đúng.

Kết cấu phong thủy tốt đúng là có thể khóa linh xu, tụ linh khí, nhưng thông thường linh khí phân bố đều, cùng lắm là nơi có trận nhãn nồng đặc hơn một chút, làm sao lại từ dưới lòng đất bốc lên? Cũng chẳng phải nước suối.

“Linh khí mà ông nói, bốc ra từ đâu?”

“Ở dưới lòng đất của giếng trời nhĩ phòng đằng sau”.

“Dẫn tôi đi”.

Con chồn ngoan ngoãn dẫn Lý Dục Thần đi đến Nhĩ phòng bên cạnh chính phòng.

Ở giữa nhĩ phòng và chính phòng có một cái giếng trời nhỏ.

Con chồn nói, linh khí từ dưới lòng đất chỗ này nổi lên, cho nên lúc nó tu hành đều ngồi thiền trong giếng trời.

Vừa nãy Lý Dục Thần đã quan sát kết cấu phong thủy tổng thể của cả khu viện, nơi này không phải là trận nhãn linh xu, cho nên tuyệt đối không thể nào là linh khí phong thủy hội tụ.

Vậy chắc chắn là dưới đất có thứ gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.