Lý Dục Thần nói: “Cũng nên tính toán rồi, nếu không, hôm nay tôi cũng sẽ không đến đây”.
Viên Thọ Sơn cười lạnh lùng một tiếng: “Cậu nhóc, cậu quá cuồng ngạo rồi, thực sự cho rằng cậu học võ công, thì có thể hoành hành ở Tiền Đường? Đừng nói cậu, kể cả tông sư, cũng tuyệt đối không dám nói ra những lời như san bằng nhà họ Viên”.
“Tôi nói rồi đây, thì làm sao?”, Lý Dục Thần cười như không cười nói.
Viên Thọ Sơn không ngờ cậu nhóc này còn ngông cuồng hơn ông ta tưởng tượng, không khỏi nổi giận, cả người phát ra uy áp.
Thực ra Lý Dục Thần sớm đã nhìn ra, Viên Thọ Sơn chân khí thâm sâu, là cao thủ võ đạo, võ công đến khoảng hóa kình.
Nhà gia chủ hào môn, rất không dễ dàng.
Điều khiến anh thấy kỳ lạ là, con trai và cháu trai của Viên Thọ Sơn lại không hề biết võ công. Còn cả Viên Quốc Thành đã chết lúc trước, cũng là tên vô dụng.
Anh không khỏi nghi ngờ, liệu có phải sức khỏe ông già này có vấn đề không, chắc không phải đám con cháu đều là nhặt về chứ? Không có chút gen di truyền võ đạo của ông bố chút nào.
“Cậu nhóc, võ tu không phải là đối thủ của cậu, cậu thấy tôi thế nào?”, Viên Thọ Sơn nói.
“Ông cũng không được”, Lý Dục Thần nói vô cùng dứt khoát.
Da mặt Viên Thọ Sơn run lên, nhướn mày, nhưng vẫn nhẫn nhịn không bùng phát, chỉ cười lạnh lùng nói:
“Cậu nhóc, ngông cuồng cần có bản lĩnh, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3318264/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.