Cho dù là quỷ nhập vào người lợi hại hơn nữa, Viên Thế Kiệt cũng không có khả năng thể hiện ra tu vi như vừa rồi.
Nếu như là hồn tu đoạt xá, vậy Viên Thế Kiệt sẽ không thể giữ lại ba hồn của mình.
Cho nên người bám vào trên người anh ta hẳn là người trong ma đạo đã gieo Thiên Ma Tâm Âm cho Vương Văn Tĩnh.
Trong công pháp ma đạo có pháp môn khiến người ta bán linh hồn, không khác mấy với phương pháp hiến tế mình cho thần linh trong giáo phái phương Tây, chỉ là giáo phái phương Tây dựa vào tín ngưỡng gắn bó, con người vẫn có năng lực tự chủ, mà ma đạo hiến tế sẽ càng thêm trực tiếp, người bán linh hồn sẽ biến thành một con rối.
“Vốn dĩ tôi cũng muốn tâm sự với anh, nhưng anh đã không phải là anh nữa rồi, vậy cũng không có gì để nói nữa”.
“Ha ha ha ha”, Viên Thế Kiệt phát ra một chuỗi tiếng cười lạnh lẽo, “Xem ra cậu đã nhìn ra tôi, tôi đã xem thường cậu rồi, tên nhóc nhà họ Lý! Nhưng mà so với năng lực của cậu, điều càng làm cho tôi kinh ngạc chính là thế mà nhà họ Lý vẫn còn có đời sau còn sống”.
Lý Dục Thần giật mình trong lòng, người này có liên quan đến việc nhà họ Lý diệt môn?
“Ông biết xuất thân của tôi?”
“Vốn không biết, nhưng cậu thể hiện rêu rao như vậy, muốn không để người ta biết cũng khó!”
Đương nhiên là Lý Dục Thần cố ý muốn thể hiện rêu rao như vậy, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3318260/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.