Chương trước
Chương sau
Lý Dục Thần lập tức hiểu được, chỉ sợ hai cảnh sát kia là giả.

Ở phương diện này, đúng là anh không có nhiều kinh nghiệm bằng người từng trải như Hoa hòa thượng.

“Chờ tôi gọi điện đã”.

Hoa hòa thượng nói xong liền lấy điện thoại ra bấm một dãy số, không nói chuyện gì cả, chỉ nói địa chỉ.

Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe đã lao đến nhanh như chớp.

Một người đi xuống xe, cánh tay và trên cổ đều là hình xăm.

Hắn ta chạy lại đây, lấy dáng vẻ gần như nịnh nọt nói với Hoa hòa thượng: “Anh Hoa, sao anh lại đến đây?”

Hoa hòa thượng nâng tay lên tát cho hắn ta một cái.

Vương Siêu chính là anh Siêu mà Trương Diễm Diễm nói, khu vực này đều là địa bàn của hắn ta.

Nhưng Vương Siêu thấy Hoa hòa thượng lại cứ như chuột thấy mèo.

“Tôi thật sự không biết đây là quán của bạn anh! Là Tống thiếu gia làm, không có liên quan gì đến tôi cả”.

“Tống thiếu gia nào?”

“Con trai của tổng giám đốc Tống tập đoàn Bích Dã, Tống Tử Kiều”.

“Tống Tử Kiều…”, Hoa hòa thượng suy nghĩ nửa ngày cũng không nhớ ra có người nào như vậy, “Có người nói vừa rồi có hai cảnh sát đến đây dẫn người đi, sao lại thế này?”



“Điều này tôi thật sự không biết”, Vương Siêu nói, “Anh Hoa chờ chút, tôi quen với đám cảnh sát chỗ này, để tôi gọi điện thoại hỏi một chút”.

Hắn ta lập tức lấy điện thoại ra gọi.

Sau khi nói vài câu liền cúp máy, nói: “Anh Hoa, bọn họ đều nói không biết, hoặc là có cảnh sát khu khác đến, hoặc là cảnh sát giả”.

Hoa hòa thượng nói: “Mặc kệ là thật hay giả, tôi cho cậu mười phút điều tra rõ mọi chuyện, tìm được người cho tôi. Nếu bạn của tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ tróc từng miếng da trên đầu cậu”.

Vương Siêu sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, hắn ta biết người này sẽ làm được thật.

“Tôi sẽ lập tức đi điều tra”.

Hắn ta lập tức trốn sang một bên, không ngừng gọi điện thoại.

Lý Dục Thần cũng có chút sốt ruột.

Anh biết công phu của Mã Sơn, côn đồ bình thường căn bản không cần sợ.

Nếu bọn họ còn làm giả được cả cảnh sát, vậy nhất định là đã bị thiệt lớn bởi Mã Sơn.

Hắn hỏi Hoa hòa thượng: “Tống Tử Kiều là ai?”

“Không biết. Nhưng mà tôi biết bố cậu ta, tổng giám đốc tập đoàn Bích Dã, tên là Tống Tùng Minh”, Hoa hòa thượng nói, “Nếu trong vòng mười phút mà không tìm thấy, chúng ta sẽ đến tổng bộ tập đoàn Bích Dã tìm Tống Tùng Minh đòi người”.

Trong lòng Lý Dục Thần lại cảm thấy rất may mắn, hôm nay Hoa hòa thượng lại đột nhiên đi theo anh, nếu không anh sẽ phải tốn không ít công sức mới có thể tìm được.

Chỉ chốc lát sau, Vương Siêu trở lại báo cáo: “Anh Hoa, tra được rồi, Tống Tử Kiều ở Lan Công Quán, chắc hẳn bạn của anh cũng ở đó”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.