Ông ta cũng rất hiếu kỳ, Tiền Khôn sẽ tiến cử ai, Nam Giang còn có ai có y thuật còn cao minh hơn Hồ Sư Ước ông ta?
Tiền Hân Đồng và Hồ Sư Ước cùng nhìn sang Tiền Khôn, đợi ông ta nói ra tên của người này.
Tiền Khôn nói: “Cậu ta tên là Lý Dục Thần”.
Nghe thấy ba chữ Lý Dục Thần, Tiền Hân Đồng suýt nhảy lên.
Hồ Sư Ước ngẩn người, cười trong lòng nói: “Ông Khôn, ông và tôi cùng suy nghĩ giống nhau”.
“Ồ?”, Tiền Khôn kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ người truyền thụ châm mà ông Hồ nói, cũng là Lý Dục Thần?”
“Đúng thế”.
Hồ Sư Ước kể lại chuyện xảy ra ở Đồng Khánh Đường ban sáng một lượt.
Tiền Khôn nghe xong, cười lớn ha ha, nói: “Hân Đồng à Hân Đồng, lần này cháu nhìn nhầm rồi, lại còn dám đánh cược với người ta, lần này sợ là mất cả người lẫn tài sản rồi. Ha ha ha…”
Tiền Hân Đồng đỏ mặt, hờn dỗi nói: “Ông nội!”
Tiền Khôn nói: “Được rồi, được rồi, ông gọi cho cậu ta, bảo cậu ta đến”.
Rồi lấy điện thoại ra, định gọi đi.
“Ông nội”, Tiền Hân Đồng do dự một lát: “Ông chỉ cần hỏi anh ta đang ở đâu, đích thân cháu đi mời anh ta”.
…
Lý Dục Thần đang uống trà nói chuyện với Từ Thông trong phòng bao của hội sở, Quan Nhã Lệ đích thân ngồi cùng
Từ Thông thả lỏng hơn vừa nãy rất nhiều, ông ta biết mình đã đầu tư thành công.
Hôm nay coi như trong họa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3305188/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.