Chương trước
Chương sau
Nhà họ Lâm là chỗ dựa vững chắc của gã ta, mà những lời nói của Chu Lợi Quân đang xúc phạm đến nhà họ Lâm.

Nhưng Chu Lợi Quân không phải là Sáu Sẹo, gã ta là một ông chủ lớn đến từ Vụ Châu, ngay cả Lâm Thiếu Hằng có ở đây thì cũng chưa chắc dám đắc tội.

Thái Vĩ Dân không thể động vào gã ta trừ khi gã ta thực sự gian lận.

“Cậu Lý, cậu nói thì cần phải có chứng cứ, con chó ngao Tây Tạng của ông chủ Chu quả thật từ ba ngày trước đã được đưa tới đây, mấy ngày nay tôi đều chăm sóc nó, có xem qua chế độ ăn uống sinh hoạt, trước trận đấu tôi cũng đã kiểm tra, không phát hiện có gì dị thường…”

“Từ trước và lúc bắt đầu trận đấu thì anh ta đúng là không gian lận”.

“Ý cậu là… gian lận ngay trong trận đấu sao?”

“Đúng vậy, chính là ngay trong trận đấu”, Lý Dục Thần nói: “Lúc nãy con chó ngao Tây Tạng của anh ta đã có dấu hiệu thất bại, nhưng khi nó rút lui đến rào chắn thì người huấn luyện chó đã lấy tay vỗ vào đầu con chó, không biết anh có còn nhớ không?”

Thái Vĩ Dân gật đầu: “Chuyện này cũng có thể gây ra chút hiềm nghi nhưng dù sao cũng không phải là quá đáng. Chó dù sao cũng là chó, đôi khi chúng mất tinh thần chiến đấu và cần được chủ động viên”.

“Ông chủ Thái, nếu anh không tin thì anh có thể kiểm tra phía sau đầu con chó đó, cái kim chắc vẫn còn ở đó”.

Ngay khi Lý Dục Thần vừa dứt lời, trước khi Thái Vĩ Dân kịp di chuyển, hai người huấn luyện chó đã gần như đồng thời hành động.

Người huấn luyện con chó ngao Tây Tạng đang đứng rất gần nó.



Nhưng người đẹp Đông Doanh đã đến trước mặt con chó ngao Tây Tạng rất nhanh.

Khi con chó ngao Tây Tạng nhìn thấy người lạ đến gần, nó gầm gừ và chuẩn bị tấn công.

Tay trái của người đẹp Đông Doanh nhanh như chớp chộp lấy phần lông sau gáy của con chó ngao Tây Tạng.

Con chó ngao Tây Tạng đột nhiên ngừng cử động, ngoan ngoãn như một con chó con.

Người đẹp Đông Doanh dùng tay phải búng vào sau đầu con chó ngao Tây Tạng, một cây kim dài và mảnh liền xuất hiện trong tay cô ta.

Con chó ngao Tây Tạng bị người đẹp Đông Doanh tóm cổ vẫn không nhúc nhích, hoàn toàn mất đi hung tính.

Người đẹp Đông Doanh rất tự tin vào kỹ năng huấn luyện chó của mình, cô ta thậm chí còn không thèm liếc nhìn con chó ngao Tây Tạng một cái, chỉ nhìn vào chiếc kim giữa hai ngón tay phải của mình.

Người huấn luyện chó ngao Tây Tạng có vẻ cũng không sốt ruột, cũng không tiến lên ngăn cản. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Chế Ngự Nam Thần



2. Nữ Đồng Nghiệp Trà Xanh Có Quỷ

3. Chú Nhỏ

4. Ánh Trăng Sáng Thật Giả

=====================================

Lý Dục Thần bất giác lắc đầu.

Cô gái này quá vội vàng.

Cây kim này phải được Thái Vĩ Dân rút ra mới đúng.

Thái Vĩ Dân là chủ của trường đấu chó này, cũng là trọng tài của trận cá cược này.

Chỉ khi gã ta tận mắt xác nhận thì mới tính là có người gian lận.

Hoặc phải bắt tại trận người huấn luyện chó ngao Tây Tạng đang rút nó ra mới được.

Bây giờ cô gái này lại rút kim ra trước, chỉ cần đối phương khăng khăng nói là cô ta vu oan giá họa thì chuyện sẽ rất khó xử lý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.