Lúc này, Lâm Lai Nghi mới hoàn hồn rồi gào lên: “Bảo vệ! Bảo vệ!”
Một vài nhân viên bảo vệ lao vào.
“Đánh gãy tay hắn ta cho tôi!”, Lâm Lai Nghi chỉ vào Lý Dục Thần nói.
Mấy nhân viên bảo vệ không biết chuyện gì đã xảy ra, do dự không biết phải làm gì.
Người thanh niên trước mặt không phải là người vừa được bà Lâm đích thân nghênh đón nồng nhiệt sao?
Chuyện đó đã truyền đi trong khắp các nhóm bảo vệ ở đây rồi.
Nhưng nhìn thấy sự phẫn nộ của người nhà họ Lâm, cuối cùng bọn họ cũng phải tới gần Lý Dục Thần.
“Chờ đã!”
Lâm Thu Thanh cuối cùng cũng lên tiếng.
Lúc này ông ấy phải lên tiếng, nếu để cho Lâm Lai Nghi tùy ý ra lệnh đánh gãy tay Lý Dục Thần thì mặt mũi của một gia chủ như ông sẽ chẳng còn gì nữa.
“Chị cả, nơi này là từ đường, đứng trước bài vị liệt tổ liệt tông đánh người không ổn chút nào đâu”.
“Ha ha, Lâm Thu Thanh, cậu vẫn còn nhớ mình là người nhà họ Lâm sao?”, Lâm Lai Nghi cười lạnh nói: “Tôi đánh người không ổn, còn nó thì có thể đánh tôi sao? Nhà họ Lâm bây giờ đã suy tàn đến mức bị một người ngoài đánh cũng không dám đánh lại sao? Hôm nay tôi không cần mạng của nó, nhưng phải bẻ gãy một tay của nó. Có bảo vệ nào của nhà họ Lâm có thể di chuyển không? Nếu không thì tôi sẽ gọi vệ sĩ của mình vào”.
Bà ta vừa nói ra lời này thì mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2883205/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.