Trong màn đêm mông lung, hai người đi trên đường, dưới ánh đèn đường mờ ảo, hai cái bóng sóng vai với nhau giống như thiên sứ.
…
Trong một con hẻm tối bên cạnh, Chu Húc dựa lưng vào vách tường, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
“Các người… các người muốn làm gì?”
Mười mấy gã đàn ông xăm trổ cởi trần đang bao vây anh ta, nét mặt của ai cũng vô cùng hung hăng.
Đám người tách ra, Hoàng Tam đang hút một điếu thuốc, tàn thuốc lóe lên rồi lại tắt, chiếu sáng gương mặt dữ tợn của anh ta.
“Đừng đến đây, nếu như còn đến gần thì tôi sẽ báo cảnh sát”, Chu Húc nói.
Chát!
Chu Húc bị tát một cái thật mạnh.
“Báo cảnh sát hả?”, Hoàng Tam túm tóc Chu Húc đập vào tường mấy cái: “Báo đi!”
Gương mặt Chu Húc ướt sũng, không biết là do nước trên tường hay là do máu của chính mình.
“Các người, các người muốn tiền phải không? Tôi đưa các người tiền”.
Chu Húc lấy ví ra.
“Có tiền là hay lắm sao?”, Hoàng Tam lại nắm tóc Chu Húc đập mạnh vào tường: “Tao ghét nhất là kẻ có tiền khoác lác trước mặt tao”.
Đầu Chu Húc ong ong.
Cơn đau đớn khiến cho anh ta không thể chống cự, cũng không còn chút tôn nghiêm nào.
Anh ta bắt đầu cầu xin tha thứ.
“Tôi xin các người hãy tha cho tôi… tôi là bạn của cậu Trương của tập đoàn Vĩnh Thanh”.
“Cậu Trương? Tao còn là Trương thiên sư đó!”
Hoàng Tam đá một cước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2882365/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.