Chị Mai nói: “Chỉ có ba người, thiếu một tay thì chơi làm sao được?”
Sáu Sẹo chỉ vào Lý Dục Thần nói: “Không phải vẫn còn có cậu Lý ở đây hay sao?”
Chị Mai sững sờ một lúc, không ngờ Sáu Sẹo lại xưng hô với Lý Dục Thần như vậy.
Bà ta lập tức cười khúc khích nói: “Vậy thì cậu Lý cũng ngồi xuống chơi cùng nhau đi”.
Lý Dục Thần nói: “Tôi không giỏi đánh bài đâu”.
Chị Mai ngẩn ra, câu này đâu có trong kịch bản?
“Không phải là cậu không biết chơi đâu đúng không?”, chị Mai mở to mắt hỏi anh.
Lý Dục Thần thực sự không biết chơi mạt chược, lúc nhỏ chỉ chơi vui với mấy người Mã Sơn, sau đó đã đến đỉnh Thiên Đô rồi, thời gian đâu mà học chơi mạt chược?
Anh nói rằng mình chơi không giỏi chẳng qua là bởi vì trước đó đã thấy chị Mai chơi hai lần cho nên hiểu được một chút mà thôi.
Chị Mai trừng mắt nhìn anh.
Thằng nhóc thối, đã không biết chơi mạt chược mà còn dám đến lừa Sáu Sẹo sao?
Chẳng phải là đang muốn đẩy chị mày vào hố lửa hay sao?
Sáu Sẹo nói: “Không quá giỏi, nhưng biết chơi một chút cũng được rồi, mạt chược không phức tạp, chủ yếu dựa vào vận may, nói không chừng hôm nay lại là ngày may mắn của cậu Lý thì sao?”
Trong lòng Lý Dục Thần biết rằng hôm nay Sáu Sẹo sẽ không để anh rời đi.
Lần trước ở trường đấu chó gã ta đã thua cược, hôm nay gã ta nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2882344/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.