Ông chủ Vương cười haha, vội đi gom hết số tiền trên mặt bàn.
Ngoài vài trăm ngàn tiền lẻ lúc đầu, số còn lại đều nhét hết vào vali, vậy nên không khó để gom.
Anh Hải đang đeo cặp kính râm nói: “Sáu, kết quả đã vậy rồi, chúng ta cũng kết sổ nào, cậu muốn trả tiền, hay là muốn tôi thu lại sòng bạc này của cậu?”
“Anh Hải…”, Sáu Sẹo có vẻ sợ người đàn ông đeo kính râm: “Anh về trước đi, sáng sớm ngày mai, em sẽ gửi trả anh cả gốc lẫn lãi”.
Anh Hải cười khẩy: “Sáu Sẹo, cậu sẽ không chạy trốn đấy chứ?”
Sáu Sẹo nói: “Anh Hải, anh nói vậy là có ý gì, em có thể chạy đi đâu được chứ? Mấy kẻ này dám ở sòng bài của em giở trò gian lận, đợi em giải quyết xong, sẽ mang tiền trả cho anh”.
Anh Hải nói: “Tưởng tôi mù sao, sòng bạc là của cậu, video giám sát cậu cũng đã xem rồi, không cần biết cậu ta làm cách nào mà lại thắng, cậu không bắt được thì không thể nói bọn họ gian lận, đây là quy tắc của sòng bài. Đừng có phá luật để trở thành kẻ địch của người trong ngành”.
Con mắt Sáu Sẹo chớp chớp: “Nếu cả anh Hải cũng đã nói như vậy, em cũng coi như bọn họ không gian lận. Có điều, hôm nay em phải tính món nợ khác với hắn ta, anh Hải đây sẽ không cản trở chứ?”
“Chuyện của các người không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ cần lấy lại tiền của tôi”, anh Hải nói.
“Được, anh Hải, đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2882324/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.