Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì ngài mai họ cũng có thể đóng cửa được rồi.
Trương Đông Hằng đi ra khỏi đám đông bảo cấp dưới đi sắp xếp đồ ăn, sau đó gọi điện cho Trương Căn Mậu.
Chuyện này đã không phải của riêng khách sạn, mà tập đoàn Vĩnh Thanh cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Huống chi, họa còn do con trai Trương Căn Mậu ông gây ra, ông không đến xử lý thì ai đến.
Bên cạnh đó, ông ta cũng gọi cho nhà họ Lâm.
Họ Lý kia không phải nói đại diện cho nhà họ Lâm đến hả, dù có phải thật hay không thì báo cho nhà họ Lâm cũng sẽ chẳng khiến tình hình tệ hơn.
Tia nắng chiều cuối cùng cũng biến mất trên nền kính thủy tinh, bóng tối dần bao trùm.
Ve sầu trên cây vẫn kêu râm ran, côn trùng trong bụi cỏ cũng không cam lòng yếu thế ríu rít bắt đầu kêu to.
Khách sạn Hải Châu mở hết tất cả các bóng đèn, dưới ngọn đèn là từng cảnh huy hoàng lộng lẫy khiến ngoài cửa sáng như ban ngày.
Một chiếc bàn ăn dài được đẩy ra.
Dưới màn đêm ngoài cửa khách sạn rực rỡ bày một bàn ăn vừa được chuẩn bị dài cả 5m.
Xung quanh cắm đầy hoa tươi.
Trên bàn đốt nến.
Từng bộ đồ ăn bằng bạc đắt đỏ xếp ngay ngắn trên bàn.
Hết món này đến món khác được bưng lên.
Mùi hương ngập tràn trong màn đêm.
Trương Đông Hằng đi mời Trần Văn Học và Lý Dục Thần đến ăn cơm.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2882278/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.