“Bố, cậu Lý đó rốt cuộc là ai?”
“Cao nhân!”, Hồ Sư Ước nói.
Lý Dục Thần không nhắc tới Hồ Vân Thiên với Hồ Sư Ước, bởi vì anh cảm thấy chuyện này còn có chút kỳ quái.
Ấn tượng của anh với Hồ Sư Ước không tệ, cũng không muốn người này đau lòng vì chuyện cũ.
Ra khỏi Đồng Khánh Đường, Lý Dục Thần gọi điện thoại cho Mã Sơn, bảo anh ta lái xe tới đón.
Mã Sơn nói mình có chút chuyện, đến tối mới đi được, bảo anh vội thì có thể bắt xe đi trước.
Lý Dục Thần nghe thấy giọng Mã Sơn có gì đó không đúng bèn hỏi anh ta ở đâu.
Mã Sơn nói mình ở bệnh viện Tam.
Lý Dục Thần lập tức kêu một chiếc xe chạy tới bệnh viện.
Đến bệnh viện, trông thấy Mã Sơn bên ngoài phòng cấp cứu.
Ngoài Mã Sơn thì còn một người phụ nữ tầm bốn mươi tuổi.
Lý Dục Thần thấy khá quen mắt.
Mã Sơn nói: “Đây là dì Tình, em không nhận ra hả? Lúc trước dì ấy bán bánh trứng gà bên kia đường của đại viện đấy”.
Lúc này Lý Dục Thần mới nhớ ra.
Thuở nhỏ, bọn họ ở trong một đại viện cũ nát, đối diện đại viện có một con ngõ nhỏ. Người phụ nữ này bày bán bánh ở đó, mỗi buổi sáng lại thấy dì ấy đứng bán bánh trứng gà. Người lớn gọi là A Tình, còn trẻ con thì gọi là dì Tình.
Khi đó, bọn họ chỉ ngửi thấy mùi bánh trứng gà thôi đã chảy cả nước dãi.
Dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2882153/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.