Chương trước
Chương sau
“Cậu có thể cảm thấy, Trương Băng không phải chỉ là phó tổng của một tập đoàn thôi sao, hơn nữa còn mang họ Trương, không phải họ Cao, nhưng điều cậu không biết là, vị Trương tổng này đã từng là quản gia của nhà họ Cao, vẫn luôn đi theo bên cạnh cậu cả của nhà họ là Cao Tử Hạng. Sau này để kiểm soát tập đoàn Thông Ích một cách toàn diện mới bổ nhiệm ông ta vào tầng lớp quản lý cấp cao đó”.

Lý Dục Thần có chút kinh ngạc rồi.

Không phải kinh ngạc về bối cảnh của Trương Băng mà là vì người phụ nữ trước mặt này, không ngờ bà chủ của một hội sở vậy mà lại hiểu rõ chuyện của nhà họ Cao đến như vây.

“Cậu Lý, bây giờ cậu còn kiên trì với suy nghĩ ban đầu không?”

Bắt gặp biểu cảm này của anh, Quan Nhã Lệ còn tưởng rằng anh sợ rồi.

“Không ngại thì để tôi làm người trung gian, nếu không chê chỗ này của tôi tồi tàn, lát nữa tôi xin phép mời cậu Lý và Trương tổng lên lầu uống một ly rượu, mọi người giao lưu vui vẻ, cũng coi như không đánh không quen biết”.

Quan Nhã Lệ có ý tốt, đương nhiên cũng là vì suy xét cho hội sở của bản thân.

Lý Dục Thần cười xòa: “Bà chủ Quan, hôm nào rảnh rỗi tôi nhất định sẽ tới uống rượu của bà, nhưng nếu là cùng vị Trương tổng đó thì tôi nuốt không trôi, ông ta không xứng!”

Quan Nhã Lệ ngơ người.

Lý Dục Thần không đón nhận ý tốt của mình cũng nằm trong dự đoán, nên bà ta đã chuẩn bị sẵn lời ứng phó phía sau.

Nhưng một câu ‘ông ta không xứng’ đã trực tiếp chặn đứng những lời khuyên giải kia lại.

Hơn nữa điều này còn khiến bà ta không dám tiếp tục suy đoán thân phận của anh nữa.



Bà ta đã nói toạc ra thận phận của Trương Băng có liên quan mật thiết tới nhà họ Cao, cũng là phó tổng giám đốc của tập đoàn Thông Ích, nhưng ngay cả tư cách uống rượu cùng anh cũng không có.

Anh rốt cuộc là ai?

Lý Dục Thần xoay người trở lại sofa, bắt đầu cùng dì Tình, Hứa Quốc Lập hàn huyên chuyện vặt thường ngày, giống như không có chuyện gì xảy ra, chỉ là tới đây vui chơi mà thôi.

Hứa Quốc Lập còn đỡ, dù sao ông ấy cũng từng phục vụ trong quân đội nhưng dì Tình nào từng chứng kiến trận thế lớn như hôm nay nên trong lòng vẫn hoảng loạn vô cùng.

Mã Sơn cũng theo đó ngồi xuống cùng mọi người vui vẻ trò chuyện về quá khứ, dì Tình lúc này mới dần thả lỏng.

Sau đó Dương Tùng cũng xúm lại tham gia cùng họ.

Ngô Tư Tư ban đầu không có động tĩnh gì, nhưng cuối cùng vẫn là đi đến bên cạnh Dương Tùng rồi thấp thỏm đặt mông ngồi xuống, bà ta cúi đầu không hé một từ, giống như một nàng dâu nhỏ ngoan ngoãn mới gả qua cửa vậy.

Sau đó một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện:

Trong phòng bao của hội sở, một bên là một nhóm người đang trò chuyện rôm rả, giống như người một nhà đang cùng nhau trải qua tất niên.

Giữa phòng thì nằm sõng soài bốn người đàn ông vạm vỡ bị thương, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ hừ hừ.

Một bên khác là một người nổi tiếng mạng bị rớt từ thiên đường kiêu ngạo xuống địa ngục, dưới đất còn có một con chó chết.

Quan Nhã Lệ nhìn cảnh này, cũng phải có cảm giác hoài nghi cuộc đời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.