Mã Sơn nói với bọn họ, đương nhiên hai người vui vẻ đồng ý.
Như vậy, Mã Sơn lái xe, chở Lý Dục Thần, dì Tình và Hứa Quốc Lập cùng về thành phố Hoà.
Còn chưa ra khỏi thành phố, Lý Dục Thần nhận được điện thoại của Hồ Tu Nhất, nói là bố của ông ta muốn anh đến đó một chuyến, có thứ cần đưa cho anh.
Lý Dục Thần chỉ đành bảo Mã Sơn quay xe về Đồng Khánh Đường.
Hồ Tu Nhất đã đợi ở cửa từ lâu, lần này, thái độ của ông ta vô cùng cung kính, coi Lý Dục Thần như trưởng bối.
Bảo vệ của Đồng Khánh Đường nhìn thấy cảnh này, trong lòng đầy hoài nghi, đầu tiên là Tôn Lam Thanh, bây giờ là Hồ Tu Nhất, rốt cuộc người thanh niên này có lai lịch thế nào?
Bảo vệ đứng thẳng người, đưa mắt nhìn theo bóng lưng Lý Dục Thần và Hồ Tu Nhất biến mất khỏi cổng vòm bên trong.
Người buôn vé ghé đến hỏi anh ta: “Nhìn cái gì đấy?”
Bảo vệ nhìn người buôn vé một cái, bỗng nhiên tức không để đâu cho hết, bực bội mắng: “Cút!”
Hồ Tu Nhất trực tiếp dẫn Lý Dục Thần đến thư phòng của Hồ Sư Ước.
Hồ Sư Ước vừa gặp Lý Dục Thần liền nói: “Cậu Lý, châm pháp của cậu thật quý giá, tôi nghĩ đi nghĩ lại, vẫn thấy thật hổ thẹn, cho nên chuẩn bị một ít đồ để tỏ lòng biết ơn”.
Lý Dục Thần nói: “Tôi đã lấy hoàng tinh của nhà ông, không ai nợ ai, ông Hồ hà tất phải để trong lòng”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2868636/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.