“Lý Dục Thần, tôi biết cậu đánh rất giỏi, có giỏi thì cậu đánh đến nhà họ Viên đi, đó là cậu lợi hại! Cậu bản lĩnh! Nhưng cậu hiểu kinh doanh không? Cậu biết một khi thương trường quyết chiến, có nghĩa là gì không?”
“Đúng thế, cậu biết thực lực của nhà họ Lâm và nhà họ Viên cách xa nhau bao nhiêu không? Tuyên chiến với nhà họ Viên, cậu tưởng là chuyện đùa hả?”
“Lâm Thu Thanh, ông cũng điên rồi phải không? Đề nghị như này mà ông cũng nói ra được? Lý Dục Thần không hiểu kinh doanh, ông cũng không hiểu hả?”
“Đúng thế, tuyên chiến với nhà họ Viên, chẳng phải là tìm cái chết mà!”
…
Nghe thấy những người này ông một câu, tôi một câu, Lâm Thu Thanh giơ hai tay, lòng bàn tay khẽ ấn nhẹ xuống, ra ý bảo mọi người trật tự.
“Các vị, các vị có từng nghĩ, tại sao nhà họ Viên không tuyên chiến với chúng ta, mà phong sát chúng ta không? Là họ có thiện ý ư? Đương nhiên không phải! Nhà họ Viên đang dùng nước ấm nấu ếch. Giết địch một ngàn, tự tổn thất tám trăm. Nếu nhà họ Viên khai chiến với chúng ta, thì sẽ có tổn thất. Bọn họ muốn tránh tổn thất, muốn không tốn một binh một tốt, dồn nhà họ Lâm chúng ta vào chỗ chết. Các vị cam tâm mặc cho người ta thịt như vậy sao?”
Lâm Thu Thanh nói hết nước hết cái.
“Họ muốn không tốn một binh một tốt, muốn dùng nước ấm nấu ếch, chúng ta thì ngược lại, dứt khoát trực tiếp tuyên chiến, đây gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2868527/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.