Chương trước
Chương sau
Lúc này Thẩm Minh Xuân mới trông thấy Lý Dục Thần.

Ông ta giật mình, có chút lúng túng chỉ vào Lý Dục Thần nói: “Cậu! Cậu tới nơi này làm gì?”

Lý Dục Thần lại không để ý đến ông ta.

Anh không chỉ trích ông ta vứt bỏ vợ và nhà mẹ vợ lúc nguy hiểm, ngược lại việc này rất phù hợp với nhân tính của ông ta, dù sao ông ta họ Thẩm chứ không phải họ Lâm.

Nhưng việc ông ta tỏ ra không có chút trách nhiệm nào lại chẳng hề có tí tình nghĩa gì.

Loại người này không đáng để Lý Dục Thần kết giao, thậm chí cũng không đáng để anh phỉ nhổ. Cho dù nhìn ông ta một cái cũng là lãng phí tình cảm.

“Chào ông Thẩm”, Lý Dục Thần vươn tay ra.

Thẩm Bỉnh Nguyên cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới Phùng Thiên Minh không dẫn theo vệ sĩ của mình, mà lại dẫn theo Lý Dục Thần tới.

Đương nhiên ông ta cũng từng nghe nói về Lý Dục Thần, chỉ là lúc Thẩm Minh Xuân báo cáo về chuyện của nhà họ Lâm không hề nhắc đến người này.

Ở trong mắt Thẩm Minh Xuân, đây là một ngôi sao chổi, tất cả tai họa của nhà họ Lâm đều bắt đầu từ sau khi Lý Dục Thần xuất hiện.

Nhưng Thẩm Bỉnh Nguyên là người trên giang hồ, hay gặp sóng gió, ông ta biết việc tòa nhà sụp đổ tuyệt đối không phải đột nhiên, nhất định là đã sớm có khe hở không có cách nào lấp đầy.



Một gia tộc lớn như nhà họ Lâm không có khả năng bởi vì sự xuất hiện của một người có bát tự tương khắc mà lập tức suy tàn được.

Hơn nữa dựa theo tin tức, Thẩm Bỉnh Nguyên có một cảm giác Lý Dục Thần này không chỉ không phải là khắc tinh của nhà họ Lâm, ngược lại có thể là cứu tinh của họ.

Ví dụ như ông ta đã từng nghe nói người này rất giỏi y thuật, đã cứu mạng ông cụ Lâm; người này cũng đánh nhau rất giỏi, giết bố con Lâm Lai Phong và vợ chồng Viên Quốc Thành.

Những điều này đều đã được chứng minh từ Thẩm Minh Xuân.

Đáng tiếc là Thẩm Minh Xuân cũng không tận mắt nhìn thấy mà chỉ nghe đồn thôi.

Ông ta không tin hai vị chuyên gia y học nổi tiếng trong nước là Tiền Đường và Thân Châu sẽ bái Lý Dục Thần làm thầy, càng không tin loại chuyện hoang đường như đạn cũng không thể giết chết Lý Dục Thần này.

Càng là lời đồn càng khiến Thẩm Minh Xuân kiên trì cho rằng Lý Dục Thần chỉ là một tên nhóc biết lừa gạt và khoác lác.

Thẩm Bỉnh Nguyên cũng không tin, nhưng ông ta lại nhìn thấy một tầng sâu hơn. Ông ta biết rõ ông cụ nhà họ Lâm – Lâm Thượng Nghĩa là loại người gì, ông ta tin tưởng Lâm Thượng Nghĩa không hồ đồ đến mức không có ánh mắt bằng Thẩm Minh Xuân.

Đương nhiên, Thẩm Bỉnh Nguyên cũng sẽ không bởi vì một người trẻ tuổi hiểu chút y thuật, có chút công phu liền đặc biệt xem trọng. Trên thế giới có rất nhiều người như vậy, cũng sẽ không sinh ra bao nhiêu ảnh hưởng với đại cục.

Theo Thẩm Bỉnh Nguyên, cho dù Lý Dục Thần có bao nhiêu tài năng, giết Viên Quốc Thành chính là một hành động không khôn ngoan.

Nhà họ Viên đã thông báo treo thưởng với anh, chẳng khác nào phán quyết tử hình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.