Thẩm Bỉnh Nguyên là chủ nhân nơi này, lúc này cũng trịnh trọng đi tới, nói: “Tôi đại diện nhà họ Thẩm ở thành phố Cô tôn phụng cậu Lý làm vua, sau này nếu cậu Lý có gì muốn sai phái, có thể truyền lời bất cứ lúc nào, tôi nhất định sẽ tận tâm tận lực”.
Ông ta vừa dứt lời liền quay đầu trầm giọng nói với Thẩm Minh Xuân: “Minh Xuân, còn chưa cút lại đây nhận lỗi với cậu Lý!”
Thẩm Minh Xuân vừa thở phào một cái, nghĩ rằng sẽ không sao, nhưng nghe Thẩm Bỉnh Nguyên nói vậy, đột nhiên thấy không ổn, cả người mềm nhũn, thậm chí không đứng dậy được.
“Còn không nhanh lên!”
Thẩm Bỉnh Nguyên thật sự giận dữ.
Đứa cháu này làm rể nhà họ Lâm, ở gần như thế sẽ dễ dàng tiếp cận với Lý Dục Thần nhất.
Kết quả lại bày ra dáng vẻ kệch cỡm như thế, còn đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Lâm chạy về thành phố Cô, lúc nào cũng nói Lý Dục Thần là sao chổi.
Đúng là muốn chết.
Hoàng Định Bang ở Huy Châu cũng coi như một nhân vật vang danh, nhưng mới chỉ một tia chớp loé lên đã biến mất hút.
Nếu Lý Dục Thần bởi vì Thẩm Minh Xuân mà giận chó đánh mèo nhà họ Thẩm, cả nhà họ Thẩm có ai có thể chống đỡ được? Nói không chừng nhà họ Thẩm còn có tai ương diệt tộc nữa!
Thẩm Minh Xuân nơm nớp lo sợ, đứng lên khỏi ghế dựa, run rẩy đi đến bên cạnh Thẩm Bỉnh Nguyên.
“Quỳ xuống!”, Thẩm Bỉnh Nguyên gầm lên một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2868428/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.