Ngay sau đó, một luồng kiếm khí xé gió lao tới, xuyên qua rừng trúc trước sân.
Là trúc xào xạc rơi xuống.
“Tới rồi!”
Mí mắt Lâm Thiếu Bình giật giật.
Nhẹ nhàng nhún người một cái, cũng đã ra đến sân.
Mà cùng lúc đó, Lý Dục Thần cũng xuất hiện.
Hai người đứng đối diện nhau.
“Lý Dục Thần?”
“Lâm Thiếu Bình?”
Cùng đặt câu hỏi, cùng xác nhận được thân phận đối phương.
“Không sai, mày nhanh hơn những gì tao tưởng rất nhiều”, Lâm Thiếu Bình nói.
“Mộng Đình đâu?”, Lý Dục Thần trực tiếp hỏi.
“Vợ chưa cưới của mày ấy hả?”, Lâm Thiếu Bình cười nói: “Mày tới nhanh quá, thuốc vẫn chưa có tác dụng, trò chơi này làm sao chơi được bây giờ? Biết thế lẽ ra tao nên cho cô ta thêm chút thuốc”.
Lâm Thiếu Hằng nghe thấy tiếng động, từ trong phòng đi ra.
Lúc nhìn thấy Lý Dục Thần, không biết tại sao lại hơi sợ hãi.
Cũng may em trai Lâm Thiếu Bình ở trước người anh ta, trong lòng mới bình tĩnh lại.
Một ý nghĩ muốn báo thù mãnh liệt dâng lên.
“Em trai, hay là bây giờ anh và cô em Lâm Mộng Đình đó biểu diễn tại chỗ? Trên giường, anh cũng có chút kinh nghiệm”.
Lâm Thiếu Bình nhìn thấy Lý Dục Thần đứng ở đó không động đậy, lập tức nổi lòng khinh thường.
“Thấy mày đến nhanh như vậy, còn tưởng có chút bản lĩnh, thì ra cũng là tên phế vật! Anh, cô gái đó, cho anh đấy, anh cứ chơi tự nhiên”.
Lâm Thiếu Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2866862/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.