“A!”, Lâm Thiếu Bình gầm thét: “Tao phải xé xác mày thành trăm ngàn mảnh!”
Lại vung nhẫn đao lần nữa.
Đao khí chém ngang.
Mười sáu nhát đao liên tục, đao khí như cầu vồng.
Nhng không có nhát đao nào chém đến người Lý Dục Thần.
Mười sáu nhát đao này, dường như Lâm Thiếu Bình đã dùng hết sức lực.
Cậu ta quỳ một chân ở đó, phù phù thở hổn hển.
“Lấy thuốc giải ra đây, tao tha cho mày không chết”, Lý Dục Thần nói.
“Thuốc giải ư?”, Lâm Thiếu Bình cười: ‘Tao không mang thuốc giải, bởi vì tao không nghĩ sẽ cho cô ta thuốc giải, qua mười mấy tiếng nữa, cô ta sẽ biến thành một con chó cái động tình, ha ha ha…”
Lý Dục Thần không thất vọng, anh cũng không mong có thể lấy được thuốc giải từ tay Lâm Thiếu Bình.
“Nếu đã như vậy, mày có thể chết được rồi”.
“Vậy sao? Mày chắc chắn có thể giết chết tao không?”, Lâm Thiếu Bình cười lạnh lùng nói: “Tao thừa nhận mày rất lợi hại, là kẻ địch mạnh mà đời này tao gặp được, nhưng nếu mày muốn giết chết một cao thủ Thượng Nhẫn của Thiên Nhẫn Tông, trừ phi mày là tông sư, ha ha ha…”
Hai tay Lâm Thiếu Bình nắm chặt nhẫn đao, thu lại nụ cười, tập trung toàn tinh thần, truyền tinh khí cả người vào trong đao.
Cây đao trong tay dần trở nên đỏ rực.
“Lưỡi đao hỏa nhẫn!”
Lâm Thiếu Bình hơi cúi đầu, nhỏ tiếng niệm một câu.
Sau đó, vung đao.
Người và đao gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2866860/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.