Chuyển ngữ: Phong Lưu
Beta: BuBu
Lôi linh căn không giống với ngũ hành linh căn, gần như không có pháp thuật nào có thể ức chế nó, là linh căn mạnh nhất trong các linh căn. Biết linh căn của Phương Tinh Hải chẳng qua chỉ là vụ linh căn vô dụng nhất, tâm trạng đề phòng của Tống Vũ Phi đối với hắn tức thì tiêu tán quá nửa.
Tu sĩ vụ linh căn thạo ẩn nấp, nếu hắn hoá thành sương mù vô hình, người ngoài đúng là không có biện pháp gây tổn thương cho hắn, trong khi hắn lại có thể lặng lẽ hiện hình để đánh lén. Đại khái đây chính là ưu thế lớn nhất của Phương Tinh Hải.
Mạc Ngữ, Trâu Dịch Minh đều bị đánh úp, nhưng Tống Vũ Phi thì hoàn toàn có thể không theo ý hắn.
“Phương Tinh Hải, đã lâu không gặp, ngươi vẫn cứ thích giấu đầu hở đuôi như trước kia. Tính tình ngươi ti tiện, khiếp nhược, vụ linh căn này quả nhiên là linh căn hợp với ngươi nhất.” – Y giơ hai tay bấm một pháp quyết Lôi Đình Vạn Quân.
Một tia sét tím xẹt qua không trung, chỉ trong chớp mắt đã lan khắp màn sương dày đặc thông qua những giọt nước li ti. Đối với những tu sĩ bình thường, thi triển phép thuật tấn công diện rộng là một hành vi cực kỳ phí linh lực. Nhưng đối với tu sĩ lôi linh căn, mỗi công kích của họ đều có sức công phá khổng lồ, mà linh lực cần bỏ ra lại rất ít ỏi.
Nơi có nhiều hơi nước thì còn hơn nữa. Từ rất lâu trước kia, Tống Vũ Phi đã phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-doi-den-thay-trang/804103/quyen-12-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.