Quách Trạch Thuỵ đứng ngoài nhà kính, nhìn những người sống sót phụ trách làm ruộng dọn những viên thiên thạch bị rơi xuống ruộng vào một chiếc sọt lớn, một số người khác thì trèo lên giá thép, chuẩn bị sửa chữa phần mái bị đập vỡ.
Một khi thiên thạch dính vào đất, những vật chất có độc bao hàm trong đó sẽ lập tức gây ô nhiễm cho mấy nghìn héc-ta đất, thiệt hại rất lớn, tác hại đối với cây trồng thậm chí có thể kéo dài đến năm mươi, sáu mươi năm sau cũng sẽ không biến mất. Trừ khi lấy được thuốc tinh lọc đất đai, không thì đừng trông mong những nhà kính này có thể tiếp tục trồng ra lương thực.
Quách Trạch Thuỵ vẫn nhớ kiếp trước căn cứ B đã vơ vét được bao nhiêu của cải nhờ hai loại thuốc tinh lọc và kính thuỷ tinh. Dị năng giả trong căn cứ gần như không cần mất công săn giết thây ma mà vẫn có thể được cấp trên phân phát tinh thể cấp bậc cao, không cần mạo hiểm tìm kiếm vật dụng mà vẫn có nguồn cung cấp chẳng bao giờ cạn. Tất cả những thứ đó đều là do những căn cứ khác cúng cho.
Vũ lực chỉ có thể giúp người ta tự bảo vệ bản thân, chỉ trí óc mới có thể xúc tiến xã hội phát triển. Đến tận giờ phút này, Quách Trạch Thuỵ rốt cuộc mới hiểu rõ câu nói “Lao tâm giả trị nhân, lao lực giả trị vu nhân.” (*)
(*) Câu nói của Mạnh Tử, ông gọi tầng lớp quan lại là người “lao tâm” còn người dân lao động là “lao lực” từ đó cho rằng “người lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-doi-den-thay-trang/804068/quyen-9-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.