Chu Doãn Thịnh cho rằng đây là biện pháp động viên thí sinh của Gustav nên hoàn toàn không nghĩ nhiều. Hai người thay quần áo rồi đi vào phòng hóa trang.
Chu Doãn Thịnh chọn cho mình một bộ trang phục morning-coat (1) mà chỉ quý tộc Anh mới có thể mặc. Vest ngoài màu xám bạc kết hợp với quần Âu kẻ sọc, bên trong phối áo gile xám và sơ mi cổ đứng trắng tinh, sau đó lại quàng thêm một chiếc khăn lụa màu bạc thêu hoa đen lên cổ.
Lúc này hắn chính là một cậu chủ nhỏ có xuất thân cao quý, mọi cử chỉ đều tao nhã thanh lịch, khiến người khác chú mục.
Gustav nhìn hắn không dời mắt một hồi lâu, sau đó mới xem xét qua chính mình. Hắn cũng mặc một bộ comple ba chi tiết, nhưng kém hoa lệ và tinh xảo hơn của mèo con rất nhiều, hơn nữa xem kiểu dáng thì có vẻ là trang phục dành cho đầy tớ.
Chu Doãn Thịnh đỏ mặt giải thích – “Bởi vì em muốn tái hiện lại cuộc sống vừa nghiêm cẩn vừa nhàn nhã, vừa cổ điển vừa hoạt bát của quý tộc thế kỷ mười tám, cho nên phong cách ăn mặc hiện giờ của cúng ta là một đôi chủ tớ. Em là chủ nhân của anh, anh có bằng lòng không?” – Hắn rụt rè dùng đôi mắt hoa đào xanh biếc của mình nhìn người đàn ông kia. Hắn biết sức hấp dẫn lớn nhất của cơ thể này nằm ở đâu, hơn nữa còn không hề keo kiệt mà dùng nó để mưu cầu lợi ích cho mình.
Người đàn ông nọ quả nhiên không có vẻ gì là không vui, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-doi-den-thay-trang/804045/quyen-8-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.