Trước đó Chu Doãn Thịnh vẫn luôn giữ yên lặng đứng trong góc, nhà tài trợ vẫn chưa chú ý đến, lúc này nhìn thấy hắn bước ra khỏi hàng người, ánh mắt lập tức sáng lên. Mẫu di động này có tổng cộng năm màu, trong đó mẫu vỏ trắng màn hình đen là mẫu được chú trọng nhất, gợi cho người ta cảm giác sạch sẽ, thời thượng, cao quý. Mà ngoại hình của Chu Doãn Thịnh quả thực là phù hợp tuyệt đối với mẫu di động này.
Jeffrey đang định đưa chiếc di động màu đen cho hắn thì chợt nghe nhà tài trợ nói – “Đưa cậu ấy màu trắng, cậu ấy hợp với màu trắng.”
Jeffrey nhún vai, đổi thành chiếc màu trắng, nhủ bụng: Được thôi, vậy anh cũng đừng quá thất vọng với đứa trẻ này. Cậu ta cứ đến trước ống kính là lại biến thành một tên ngốc tay chân cứng ngắc ánh mắt khô khan, dù ngoại hình có sáng sủa đẹp đẽ nữa cũng chẳng cứu được.
Tên ngốc Romeo được chậm rãi treo lên, Jeffrey liên tục an ủi – “Đừng nhúc nhích, nhớ không được nhúc nhích, giữ vững thăng bằng, đừng để chúi đầu xuống. Em làm được mà, anh tin vào em.”
Chu Doãn Thịnh gật đầu, đợi dây giữ không chuyển động nữa mới thử giật giật tay chân. Hắn ngồi vắt chéo chân, hệt như không phải hắn đang lơ lửng giữa không trung, xung quanh cũng không phải là tường rách vách nát và giá kim loại rỉ sét, mà là một cung điện tráng lệ, giữa cung điện là một chiếc sô pha vừa to vừa mềm mại.
Lúc này hắn đang ngồi trên sô pha, nhàn nhã nghịch di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-doi-den-thay-trang/804035/quyen-8-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.