Cao Lãng chỉ muốn Tề Tu Kiệt chết ngay lập tức, nhưng bất đắc dĩ thánh chỉ ghi rõ ngày giờ hành hình, nếu như gã ra tay trước sẽ thành kháng chỉ bất tuân. Chiều hôm qua, gã đã đặc biệt đến thiên lao dặn dò quan giám hình sáng sớm hôm sau phải giết Tề Tu Kiệt ngay. Quan giám hình vâng vâng dạ dạ, không dám trái ý chút nào.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời còn chưa lên, quan giám hình đã phái hai đao phủ đưa Chu Doãn Thịnh đến Ngọ Môn.
“Trời còn chưa sáng, đúng lúc dương khí chưa thịnh âm khí tràn lan, hai vị hành hình vào thời gian này, xuống suối vàng, Tề mỗ chắc chắn sẽ còn quay về quấy rầy hai vị.” – Chu Doãn Thịnh quỳ gối trên đài hành hình, không chút bối rối nào.
Sở dĩ ở thời cổ đại, người ta quy định hình xử chém đầu phải tiến hành vào giờ Ngọ ba khắc là vì thời điểm này dương khí cực thịnh sẽ trấn át được âm hồn của phạm nhân, khiến chúng không thể nào trả thù người hành hình. Mà hiện tại chưa đến giờ Mão, khí trời còn lạnh lẽo ẩm ướt, gợi cho người ta cảm giác âm u quỷ quái khó hiểu.
Có người tin vào việc ma quỷ, sợ chém xuống một đao sẽ khiến người kia biến thành quỷ dữ ám mình, vì thế hai đao phủ liếc nhau, không hẹn mà cùng quyết định chờ mặt trời lên cao rồi mới thi hình.
Chu Doãn Thịnh giương mắt nhìn trời, sắp đến giờ Mão, Lý Cẩn Thiên nằm mơ cả đêm, giờ này chắc cũng phải tỉnh rồi. Đúng vậy, hai giấc mơ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-doi-den-thay-trang/804020/quyen-7-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.