*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi chiều nắng đẹp, tôi đến biệt thự Cố.
Từ lúc tôi nhìn thấu Tiểu Hắc và Cố Đảo Dữ, thì tôi lại sợ gặp Cố Đảo Dữ.
Một khi gặp là liên tưởng.
Chẳng hạn, hôn môi, tình địch, bị giết, còn cả cái rất quan trọng, đan áo len…
Cố Đảo Dữ yêu cầu, tay dài, màu đen, len sợi, tôi đây đích thân đan…
Anh ta nói nếu tôi bảo người khác làm thay thì anh ta sẽ biết.
Cố đại thần có thần thánh như vậy không? Tôi mới dùng ánh mắt chất vấn nho nhỏ một cái, anh ta liền đáp: Không cần nghi ngờ.
Vì chuyện đích thân đan dệt này, tôi đã hao tổn tinh thần rất lâu.
Đến nỗi bây giờ vẫn chưa khởi công…
Tuy là sợ, vẫn phải đến. Cố đại thần triệu tập.
Tôi vào biệt thự.
Thấy trợ lý đang xem tivi.
Tôi đến gần: “Trợ lý, sếp đâu?”
Ực…
Trợ lý quặp lấy cổ tôi, hôn má tôi…
Tôi phát hoảng.
Kéo cô nàng ra: “Trợ lý, cô yêu đàn ông hay phụ nữ?”
Nếu lại thêm một %¥¥, cuộc đời tôi có còn hy vọng không, hả?
“Tây Fán, cô thật quá đáng!” Trợ lý đẩy tôi ra, kêu to.
Lúc tôi ngã lên sô pha, rõ ràng nghe thấy tiếng xương cốt răng rắc. Tôi già rồi.
“Trợ lý, có ý gì chứ?”
“Tuy chuyện boss đã có ý trung nhân làm đả kích đến tôi, nhưng tôi vẫn yêu đàn ông nhé! Cô trông tuấn tú, nhưng cô cũng…” Trợ lý muốn nói lại thôi, khóc chạy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-cao-thu-cao-cao-thu/1145954/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.