Tuyết rơi càng lúc càng dày, vừa lái xe, hắn vừa xem xét một lần nữa kế hoạch của hắn. Vào giờ này, chắc người ta đã biết chuyện mất xe. Có lẽ chị ta chạy quanh khu bãi đậu xe để tìm. Chắc chị ta đã báo cảnh sát hay gọi về nhà rồi. Thời gian người ta gọi điện báo cho các xe cảnh sát tuần tra thì chắc hắn đã ở ngoài khu vực lùng sục của cảnh sát bang Connecticut.
Vả lại, ai thèm quan tâm để ý đến đống sắt vụn này? Khi cảnh sát nghe thông báo có chiếc xe chỉ đáng giá hai trăm đô-la bị mất, thì chắc họ cũng không ra sức tìm kiếm làm gì.
Cô Sharon Martin một mình với hắn đây rồi! Nhìn da mặt của cô ta là hắn thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ rồi. Hắn nhớ khi hắn trói cô, hơi ấm trong người cô phả vào hắn thật dễ chịu. Cô ta mảnh mai, những đường cong ở đùi và ở mông thật êm ái. Hắn nhận ra thế qua lớp vải len dày trên váy cô. Khi hắn mang cô ra xe, cô có vẻ hằn học, hoảng hốt, nhưng hắn tin chắc cô ta đã có ý gục đầu vào người hắn.
Hắn cho xe chạy theo xa lộ Connecticut, rồi Nam River Parkway và sau đó theo xa lộ Cross County chạy về xa lộ Henry Hudson. Chạy trên những đường có xe cộ đông đúc hắn cảm thấy an toàn. Nhưng, càng đến gần con đường Vồng ở West Side chạy vào trung tâm Manhattan, hắn càng chạy chậm. Cứ nghĩ đến chuyện họ đang tìm chiếc xe hơi, hắn lại sốt ruột!
Những chiếc xe chạy như rùa bò. Bọn khốn nạn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-sa-mac/541872/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.