- Thiến Như, cô hôm nay theo tôi về tỉnh đi. Chị em chúng ta đoàn tụ.
Từ Tiểu chờ mong nhìn Phùng Thiến Như. Phùng Thiến Như do dự một chút, thấy Bành Viễn Chinh không phản đối thì liền cười nói;
- Cũng được, tôi đến chỗ cô chơi hai ngày. Ngày mốt anh Viễn Chinh đến, chúng tôi lại cùng nhau trở về.
Thấy Phùng Thiến Như đồng ý, Từ Tiểu lòng tràn đầy vui mừng, ôm lấy Phùng Thiến Như hoan hô một trận. Khi đến Tân An, nhiệm vụ cha giao cho cô đã hoàn thành, lại còn đoàn tụ được với bạn thân hai ngày. Cô trong lòng đương nhiên là rất cao hứng.
Hai người ngồi trong phòng làm việc của Bành Viễn Chinh nói chuyện rôm rả. Còn Bành Viễn Chinh thì vừa xem văn kiện, vừa ngẫu nhiên xen vào một hai câu. Không bao lâu sau, Quý Kiến Quốc gọi điện thoại vào.
- Lão Quý, bên kia có động tĩnh gì không?
- Chủ tịch thị trấn Bành, Trọng Tu Vĩ quả thật rất biết điều tra. Một vài tên tiểu tử của nhà máy Huệ Phong thừa nhận bọn họ âm thầm tổ chức, xui khiến đám công nhân bãi công ngoài quốc lộ. Chủ tịch thị trấn Bành, tôi đã nói rồi, loại chuyện này khẳng định là có người bày đầu, chứ không có ai tự dưng đi náo loạn đâu.
- Có người bày đầu thì không lạ. Có thể nghĩ đến.
Bành Viễn Chinh thản nhiên cười:
- Tin đồn thị trấn sẽ đóng cửa các xí nghiệp dệt là từ đâu mà truyền ra?
- Mấy tên tiểu tử đó nói, là từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-quan/2503916/chuong-274.html