Bữa sáng kết thúc với những niềm vui thế nên tâm trạng của mỗi người cũng được cải thiện. Mây Trắng thôi nghĩ về ba mình nữa còn Lâm, anh cũng chẳng bị những cơn ác mộng kia quấy nhiễu. Cả hai vui vẻ bước vào nhà trước vẻ mặt ngạc nhiên của mọi người.
"What!?...Hai người mà cũng có đi chung nữa à?" Bảo ngạc nhiên hỏi.
"À...Trùng hợp thôi mà." Mây Trắng khẽ liếc sang Lâm cười nói.
Lâm cũng phụ họa theo:"Ờ...là trùng hợp thôi. Thay đồ rồi đi học thôi!" Nói xong anh chạy nhanh vào phòng. Ôi, anh chàng thật dễ xấu hổ!
Mây Trắng gãi gãi đầu rồi vào phòng thay đồ đi học, trước khi vào phòng cô bắt gặp ánh mắt thâm trầm khó hiểu của Khôi và cả ánh mắt học hằn của Hân. Chuyện gì thế, người ta vừa mới cải thiện mối quan hệ với người này, đừng nói là mấy bạn này ghét tui nữa nhé! Quái vậy!? Haizzz. Mây Trắng nghĩ xong rồi bước vào phòng thay đồ đi học.
Vì từ trường đến kí túc xá không xa lắm nên Mây Trắng quyết định đi bộ để tiêu hóa thức ăn nhưng lí do chính vẫn là...giữ dáng. Định rủ anh chàng Mắt Kính đi theo nhưng anh ta đã biến mất từ lúc nào. Đành đi một mình vậy!
Ôi! Soái ca, soái ca...sao sao soái ca đứng đó vậy ta? Vừa mở cửa Mây Trắng đã thấy ngay bóng hình cao ráo của anh soái ca nào đó. Theo phản xạ tự nhiên cô liền mở miệng chào hỏi:"Ủa, sao anh đứng đây vậy? Anh không đi học hả?"
Lúc này, Khôi mới quay người lại, nở một nụ cười lãng tử:"Ờ! Là chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-nhu-may-trang/139833/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.