Chương 7. (H) Khách sạn play
An Vũ San bỗng quay đầu lại: "Cháu không đi tắm sao?"
Tư Toàn: "Dạ? A! Cháu đi tắm rửa ngay đây."
Sương mù trong phòng tắm vẫn chưa tan, trong không khí tràn ngập một mùi hương quen thuộc, là mùi tin tức tố của An Vũ San và mùi dầu gội đầu mà nàng hay dùng. Chỉ nghe mùi hương mà nàng ấy lưu lại thôi cũng khiến Tư Toàn bắt đầu tâm viên ý mã.
*Tâm viên ý mã: Tâm trạng bất định, xoay chuyển, không ổn định.
Tư Toàn tắm rất nhanh, cô linh cảm được lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì. Cô không muốn để An Vũ San chờ lâu.
Khi cô ra ngoài thì An Vũ San đã lên giường. Nàng lẳng lặng nằm một bên giường, bên kia để cho cô một chiếc đèn nhỏ. Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, Tư Toàn cảm nhận được chút ấm áp ở trong đó. Các nàng như quay lại khi còn bé, khi hai người còn chưa phân hóa, lúc ấy các nàng cũng như thế này, im lặng chờ đợi người kia cùng chìm vào giấc ngủ.
Sau khi thu dọng xong, Tư Toàn nhanh chóng lên giường. Xuyên suốt quá trình An Vũ San rất yên tĩnh, ngay lúc Tư Toàn cho rằng nàng đã ngủ thì nàng bất ngờ lại mở miệng: "Ngày hôm qua cảm ơn cháu. Lâu lắm rồi dì không sung sướng đến vậy. Vì Xảo Xảo nên dì chưa bao giờ đi tìm."
Tư Toàn im lặng nghe, không dám cử động chút nào, tim cũng đập như bị dùi trống gõ vào.
An Vũ San xoay người, ôm eo Tư Toàn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-nhan-tat-huu-cao-nhan-tu/2558031/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.