"Giang tiên sinh, mời đi bên này." Cố Tuyết Nghi hơi nghiêng người, làm động tác "mời", cũng không thèm để ý đến những phóng viên đang giơ cao máy ảnh.
Nhưng ống kính truy đuổi sủng nhi không ngừng, hơn nữa mỹ nhân kinh diễm như vậy lại không thèm để ý.
Kỹ thuật nhiếp ảnh càng cao siêu, càng hận không thể chụp được từng hành động của Cố Tuyết Nghi, như vậy mới tính là xong!
Giang Việt giật giật môi, cuối cùng lại chỉ phun ra một chữ: "... Được.”
Đã đi tới nơi này, cho dù vào hay không vào, ý nghĩa khác nhau cũng không lớn.
Giang Việt thu liễm ánh mắt, từ bên cạnh Cố Tuyết Nghi đi vào.
Giang Tĩnh theo sát phía sau.
Nhìn thấy Cố Tuyết Nghi, cậu ta lại cảm thấy kinh diễm, nhưng lại cảm thấy trên lưng rất đau, co rút đau. Nếu không phải anh hai của mình vào cửa nhanh, cậu ta sợ mình ở cửa mà chân mềm nhũn.
"Cố tỷ … Không, chị dâu." Giang Tĩnh vội vàng chào hỏi Cố Tuyết Nghi.
Chị dâu???
Trong lúc nhất thời những người xung quanh đều nhìn về phía cậu ta.
Bao gồm cả anh trai Giang Việt của cậu ta, không giới hạn cả Giản Xương Minh đứng cách đó không xa.
Lúc này Giang Tĩnh mới ý thức được xưng hô này có nghĩa khác, hơn nữa nghĩa khác này còn rất lớn.
Quan trọng hơn là, ánh mắt của mọi người chung quanh đều đồng loạt đặt lên lưng Giang Tĩnh.
Giang Tĩnh vội vàng xua tay: "Không không không, ý của tôi là ... Tôi, tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-mon-nu-chu-xuyen-thanh-hao-mon-nu-phu/3361480/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.