Yến Văn Gia nằm chặt dây an toàn, trong đầu chỉ còn tiếng “ong ong”. Cậu không hề vui vẻ, chỉ có bi thương thôi. Đợi tới khi trượt xuống mặt đất rồi, Cố Tuyết Nghi còn đạp cậu một cái.
“Cô sao lại nhảy cùng tôi chứ?” giọng nói của Yến Văn Gia rít ra từ kẽ răng.
“Tôi bảo bọn họ đạp cậu ra khỏi trực thăng. Nhưng bọn họ không dám, vậy tôi chỉ có thể tự mình làm.” Giọng điệu của Cố Tuyết Nghi không chút cảm tình, phảng phất giống như đang nói một chuyện không có liên quan.
“……………”
“Cô tới đây từ khi nào?” Yến Văn Gia hỏi.
“Ba tiếng trước.”
“Ba tiếng trước, cô vẫn luôn ở trong trực thăng đợi tôi sao?” Yến Văn Gia nhíu mày.
Nhân viên công tác lúc này mới đuổi tới giúp cậu tháo dây an toàn, Yến Văn Gia lại đẩy họ ra, tự mình giữ lấy cái khóa, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Cố Tuyết Nghi, cứ như vậy mắt không rời mà tháo dây an toàn được thắt trên người mình.
Cố Tuyết Nghi lại không có lập tức tháo ra, mà hỏi: “Muốn chơi nữa không?”
Còn…. chơi sao?
Yến Văn Gia rất nhanh cho rằng, người hôm nay tới chơi nhảy dù là Cố Tuyết Nghi mới đúng, cậu chỉ là tới phối hợp thôi.
Yến Văn Gia kéo khóe miệng: “Được thôi.”
Ai chịu nhận thua trước đây? Dù sao cũng không phải Yến Văn Gia cậu.
Cố Tuyết Nghi nhìn về phía Trần Vu Cẩn: “Đã là nửa đêm rồi, thư ký Trần vẫn nên về trước nghỉ ngơi đi.”
“Thư ký Trần?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-mon-nu-chu-xuyen-thanh-hao-mon-nu-phu/2499120/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.