Chuông cửa lại lần nữa vang lên, nhưng lần này Tưởng Mộng và người đại diện của cô ta không sợ hãi nữa, ngược lại là thở phào một hơi. 
Tưởng Mộng nâng tay xoa khóe mắt đỏ thêm, sau đó mới đi tới mở cửa, giọng yếu mềm cùng khổ sở: “…. Anh đến rồi.” 
Tào Gia Diệp lại đẩy Tưởng Mộng ra, đi nhanh vào trong phòng. 
“Người đâu?” Hắn trầm mặt hỏi. 
Tưởng Mộng bị đẩy ra không kịp phòng bị, biểu tình trên mặt thay đổi, một tay che bụng. Trong khoảnh khắc, cô ta hận vì sao bản thân không phải là tình nhân của Yến Triều, và không có quan hệ với tên không có chút tiền nào như Tào Gia Diệp. 
“Người…. ở bên trong.” Tưởng Mộng cưỡng ép lộ ra nụ cười. 
Tào Gia Diệp ngược lại đẩy Tưởng Mộng ra, đi nhanh vào trong. 
“Người đâu?” Hắn trầm mặc hỏi. 
Tưởng Mộng bị đẩy ra có chút trở tay không kịp, biểu tình trên mặt cũng thay đổi, một tay vuốt bụng. Trong khoảnh khắc, ả hận bản thân sao không phải là người tình của Yến Triều, không có chút tí quan hệ nào với Tào Gia Diệp. 
“Người…. ở bên trong.” Tưởng Mộng gượng ép lộ ra nụ cười. 
Tào Gia Diệp đi tới cánh cửa màu đen, nhìn thấy Yến Văn Xu. Người đại diện đang đứng canh trong đó, vừa nhìn thấy hắn, lập tức đứng dậy, muốn gọi “Tào tổng”, lại không dám gọi. 
Yến Văn Xu ngồi trên ghế, quét mắt cười lạnh nói: “Có cái gì không dám gọi? Đây không phải là Tào tổng sao? Ai lại không biết Tào tổng cơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-mon-nu-chu-xuyen-thanh-hao-mon-nu-phu/2499116/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.