“Yến Văn Hoành?”
“Ừ.”
Cố Tuyết Nghi gật đầu, hỏi: “Ăn cơm chưa?”
Yến Văn Hoành ngẩn người, lắc đầu: “Chưa.”
Lúc này Cố Tuyết Nghi mới bước nhanh hơn, chỉ chớp mắt đã đi tới trước mặt Yến Văn Hoành.
Cô hỏi: “Thích ăn cái gì?”
Yến Văn Hoành lại sửng sốt, từ trước tới nay, chưa có ai hỏi cậu vấn đề như vậy.
Yến Văn Hoành do dự trong chốc lát, mới thấp giọng nói: “Mì trứng đi.”
Chỉ đơn giản như vậy sao?
Ánh mắt Cố Tuyết Nghi chợt lóe, cũng không hỏi nhiều, quay đầu gọi nữ hầu tới: “Bảo đầu bếp làm một phần mì trứng đưa lại đây.…… Lấy thêm một ly sữa bò nóng.”
Nữ hầu vội vàng làm theo lời cô nói.
Ánh mắt Yến Văn Hoành từ trên người Cố Tuyết Nghi, chuyển tới trên người nữ hầu, cuối cùng dùng mắt tiễn nữ hầu rời đi.
“Không có hành lý khác sao?” Cố Tuyết Nghi lại hỏi.
Yến Văn Hoành thu hồi tầm mắt, cậu quay đầu lại nhìn Cố Tuyết Nghi, nhưng vẫn rất lễ phép mà đáp: “Không có ạ.”
“Ừ, vậy cậu ngồi xuống trước đi.” Cố Tuyết Nghi chỉ về phía sô pha ở phòng khách.
Nói xong, Cố Tuyết Nghi đi trước tới sô pha liền ngồi xuống, sau đó Yến Văn Hoành cũng đi theo ngồi xuống.
“Yến Văn Gia đang ở đoàn phim, Yến Văn Bách đang ở trường học, Yến Văn Xu mấy ngày nữa mới trở về. À, còn có anh lớn của cậu…… Anh ta cũng tạm thời chưa về được.” Cố Tuyết Nghi nhàn nhạt nói, duỗi tay tiếp nhận ly trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-mon-nu-chu-xuyen-thanh-hao-mon-nu-phu/2499094/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.