Tuy rằng trong khoảng thời gian trở lại đây, Cố Tuyết Nghi đã đọc không ít sách, nhưng cô đối với thành phố này thực sự không quá hiểu biết.
Gọi Yến Văn Xu đến làm hướng dẫn viên, cũng xem như một lựa chọn không quá tệ.
Yến Văn Xu cung cấp địa điểm, sau khi Cố Tuyết Nghi nói với tài xế, tài xế trực tiếp đưa cô đến cửa phòng tranh.
“Ở đây!” Yến Văn Xu vội vàng quơ tay.
Cố Tuyết Nghi đi về phía trước, ngẩng đầu nhìn tên của phòng tranh —- Khanh Khanh.
Tên nghe cũng có chút văn nghệ.
“Nơi này do anh trai bạn em mở đấy, chuyên bán mấy loại tranh của các tác giả ít có tên tuổi, rất phù hợp với yêu cầu của chị….” Yến Văn Xu vừa dẫn cô đi vào bên trong, vừa nói.
Cố Tuyết Nghi lại không hề gấp gáp xem tranh, ngược lại hỏi: “Hai ngày hôm nay đi đâu vậy?”
“Khách sạn.” Yến Văn Xu nói xong, lại cảm thấy bản thân nói không đủ chi tiết, thế là vội bổ sung: “Là khách sạn Alice, cách trung tâm thương mại lần trước chị đi không xa.”
“Hửm? Cô làm sao biết tôi đã đi trung tâm thương mại nào?”
“Xem tin tức.” Yến Văn Xu nhỏ giọng nói. Câu này vừa nói xong, giọng cô lại lần nữa cao lên không ít: “Cái tên Bùi Trí Khang đó có phải đang quấy rối chị khongo? Em nhìn thấy hết trên tin nóng rồi.”
Yến Văn Xu bậm môi: “Đúng là một con chó chết, cũng chỉ xứng xách đồ cho chị.”
Cố Tuyết Nghi ngẩng đầu nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-mon-nu-chu-xuyen-thanh-hao-mon-nu-phu/2499087/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.