Trước khi bước đến màn ghen tuông đầy "nước" của Dương Phong, chúng ta quay lại 2 ngày trước thời điểm Lạc Kỳ được chồng rước về nà.
Sau khi Lạc Kỳ mang lại nịt ngực liền chạy về phía người đàn ông đang đứng chờ trước cổng.
"Hi hi, tại lâu rồi không mặc nên người ta khó chịu mà" Lạc Kỳ nũng nịu nắm tay người đàn ông trước mặt đung đưa, chẳng còn đâu dáng vẻ nói xấu chồng mình 1 phút trước.
Diệp Minh Thiên không đáp, hắn mở cửa xe cho Lạc Kỳ ngồi vào rồi đánh xe chạy đi.
Lạc Kỳ ngồi trên xe mà nhấp nhổm không yên, thỉnh thoảng cậu xoay qua ngó chồng mình thì cảm nhận được mặt hắn vẫn đen như đít nồi bị khét, có bủn xỉn quá không vậy, chuyện có tí tẹo mà cũng tức giận được. Một năm trước cũng chưa thấy khó ở như bây giờ, đúng là càng có tuổi càng khó tính mà.
Bầu không khí giữa hai người chưa bao giờ tĩnh lặng như thế, Lạc Kỳ nóng nảy mở miệng: "Chuyện nhỏ như con kiến mà anh muốn chiến tranh lạnh với em đúng không?"
Vừa lúc xe dừng ngay đèn đỏ, Diệp Minh Thiên không trả lời mà chỉ quay sang nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt hắn sâu thẵm. Lạc Kỳ cảm thấy hơi lạnh sống lưng rồi, mặc dù cậu hay loi nhoi tỏ vẻ anh đây không sợ trời không sợ đất, nhưng thật ra cậu có chút sợ hãi người đàn ông trước mặt này. Ánh mắt hắn nhìn cậu lúc này khiến cậu vừa sợ vừa khó chịu.
Lạc Kỳ xụ mặt, xe cũng đã chạy ra ngoại thành rồi, Lạc Kỳ liền đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-htho-tuc-nghien/446525/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.