"Đến ăn chực mà còn to tiếng, có tin tôi gọi chồng cậu đến rước cậu về "dinh" không hả?" Nói vậy chứ tôi vẫn mở cửa nghênh đón ông giời con vào nhà.
"Thôi cho tôi xin, đừng nhắc đến ông già đó nữa, phiền chết được."
Tôi rót cho Lạc Kỳ một ly nước trái cây, "Nói đi, sao hôm nay chim hoàng yến lại có thể xổ lồng bay đến nhà tôm thế này".
"Hừ, cậu nói sai rồi, tôi đây muốn đi đâu thì đi đó, ai dám quản tôi."
"Đúng đúng, tôi sai rồi, câu qua Mỹ trốn suốt một năm mà sợ ai." Tôi cười tủm tĩm.
"Cậu...cậu...cậu có phải bạn tôi không hả?" Nhìn Lạc Kỳ tức giận thở phì phò, tâm trạng tôi thoải mái hẳn ra.
"Thôi thôi, không ghẹo cậu nữa. Từ một năm trước chỉ có thể video call, về nước một tháng rồi mà đến giờ mới được gặp cậu, ông ấy không cho cậu ra ngoài à?"
"Vừa về nước đã bị kéo đi kí giấy kết hôn, tiếp đó là động phòng suốt một tháng, tôi xém chết trên giường rồi cậu có hiểu không hả, hả, Hả?!!! Hôm nay thừa dịp ông già có việc ra ngoài tôi lén chuồn đến gặp cậu đấy."
Tôi ôm bụng cười ha hả, lại đột nhiên nhớ ra chuyện quan trọng, tôi nghiêm mặt, "Nhà cậu thế nào rồi, vẫn ổn chứ?"
"Tôi gọi điện cho bố rồi, bố nói công ty không bị gây sức ép nữa, đã hoạt động trở lại bình thường."
Tôi thở phào nhẹ nhõm, "Đáng sợ thật, lấy nhà cậu ra uy hiếp cậu trở về."
"Thật ra khi vừa đến Mỹ tôi có nhận được tin nhắn của ông ta, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-htho-tuc-nghien/446519/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.