Edit: Tiểu Vũ YY
Lâm Tiêu Tiêu cảm thấy thân là người từng trải, có trách nhiệm cùng nghĩa vụ nhắc nhở đối với đàn em, học sinh thì cái gì mới là quan trọng nhất. Nhớ năm đó, cô chính là bởi vì lén nhắn tin cùng bạn trai trong giờ học, tan học lại trộm hẹn hò ngoài hành lang, thành tích dần dần trượt không phanh.
"Doãn Xuyên à."
"Chị, chị có bạn trai rồi à?"
Lâm Tiêu Tiêu mới vừa khởi đầu, đã bị Doãn Xuyên nhẹ nhàng bâng quơ một câu đánh gãy. Hắn cúi đầu nhìn vào cô, một đôi mắt màu nâu nhạt trong sáng như nai con.
"Này, chuyện này không liên quan đến em, bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của em chính là kỳ thi đại học đó." Lâm Tiêu Tiêu dùng lời lẽ chính đáng mà khuyên nhủ.
"Chị lo lắng em thi không đậu?"
Nhìn bộ dáng nghênh ngang tự tin, không coi ai ra gì của hắn làm Lâm Tiêu Tiêu ngứa mắt, nhưng lần trước hắn cũng nói cái gì mà thành tích của mình vô cùng tốt. Aaaa ghét nhất loại học bá này. "Tóm lại, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất."
"Cái bộ dáng lải nhải này, thật giống..." Doãn Xuyên nói đến một nửa, bỗng nhiên cứng người, im bặt.
"Thật giống cái gì? Giống mẹ của em sao?" Lâm Tiêu Tiêu lòng dạ hẹp hòi nheo lại đôi mắt, cô đã chuẩn bị tốt, chỉ cần hắn ừ một tiếng thôi, sẽ cho hắn đẹp mặt, không phải đang ngầm chê cô già hay sao. Doãn Xuyên cong môi lên mặt mày sáng láng, thoải mái cười: "Em nói, thật giống bạn gái tưởng tượng của em."
Vãi chưởng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-the-than-canh-nong/419880/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.