Chương trước
Chương sau
Edit: Tiểu Vũ YY
Ngày hôm sau, khi Lâm Tiêu Tiêu mở mắt ra, Thẩm Thư Lạc đã đi rồi.
Trên giường có đặt một bộ quần áo được gấp gọn gàng—— là quần áo ngày hôm qua của cô đã được giặt sạch sẽ. Lâm Tiêu Tiêu thay đồ, đi đến phòng tắm, trên kệ có để sẵn một bàn chải đánh răng mới màu hồng, thậm chí cũng có một bữa sáng được chuẩn bị trên bàn phòng khách. Bánh mì, ngũ cốc kèm một ly sữa bò.
Ăn uống no đủ, Lâm Tiêu Tiêu xách túi chuẩn bị rời đi, vừa mở cửa lớn, đã có một người đàn ông đang chờ.
Tài xế trung niên hướng cô mỉm cười: "Lâm tiểu thư, mời lên xe. Thẩm tiên sinh giao phó tôi đưa ngài về nhà."
Ông ấy dẫn cô tới một chiếc xe màu trắng, đỗ bên ngoài.
"Có thể đưa tôi đến một nơi được không?" Lâm Tiêu Tiêu hỏi, kỳ thật chiều nay cô có một buổi phỏng vấn. Thế thân cảnh nóng, cả một bộ phim sẽ có hai ba cảnh, đa phần do người trong đoàn làm phim giới thiệu mới nhận được vai, chỉ cần đo chiều cao, trọng lượng, xem xét bề ngoài là xong. Chỉ có đoàn phim nào yêu cầu nghiêm khắc lắm, mới mở phỏng vấn. Cô rất muốn vai diễn này, nghe nói là đạo diễn cực kỳ nổi tiếng mới tái xuất giang hồ sau mười năm, tác phẩm này, dàn diễn viên chỉ toàn hạng A hội tụ.
"Không vấn đề gì, xin mời ngài lên xe."
Tài xế luôn có bộ dáng cung kính, làm cô ngại ngùng. Lên xe, báo địa chỉ xong, cô tận lực không nói chuyện nữa, sợ lại nghe thấy mấy từ kính ngữ như "ngài", "xin"... vân vân. Người ta đáng tuổi cha chú, cô thật không tự nhiên được. Cũng may trên đường đi, tài xế cũng không mở miệng bắt chuyện, ước chừng một giờ sau, xe đến nơi.
Trước khi quay phim, có rất nhiều công đoạn phải chuẩn bị, Lâm Tiêu Tiêu cõi lòng khát khao chờ mong có thể ở buổi phỏng vấn ngẫu nhiên gặp được minh tinh, sau tới mới biết phòng phỏng vấn cũng được phân ra năm ba loại, sắp xếp từng tổ riêng rẽ. Khi Lâm Tiêu Tiêu đến, đã có vài cô gái ngay ngắn trật tự xếp hàng chờ ở hành lang.
"Tiêu Tiêu, chỗ này!" đứng giữa hàng là Hồ Điệp, tinh mắt thấy cô trước, ra sức vẫy tay.
Lâm Tiêu Tiêu không có mặt mũi chen ngang, ngoan ngoãn xuống cuối xếp hàng. Hồ Điệp bất mãn liếc cô một cái, rồi cũng xuống đó đứng cùng với Tiêu Tiêu.
Hồ Điệp nói: "Tớ còn tưởng rằng cậu không đến nữa chứ."
"Thù lao của vai này cao như thế, lý nào tớ lại bỏ chứ." Lâm Tiêu Tiêu lấy từ trong túi ra một cái bánh mì được gói kĩ, "Cậu đói không?"
"Tớ vốn dĩ cho rằng cậu không thể xuống giường nổi hê hê." Hồ Điệp một bên nhận bánh, một bên nâng lông mày cười dâm, "Như thế nào, kỹ thuật của Thẩm Thư Lạc kỹ thuật không được sao?"
"Hừm! Cậu nhỏ giọng chút!" Lâm Tiêu Tiêu không quen khi ở nơi đông người bàn luận về loại chuyện này, dùng tay che kín cái miệng đang đóng mở liên tục của Hồ Điệp.
Phỏng vấn thế thân quả nhiên không giống phỏng vấn vai diễn bình thường, chỉ lèo tèo vài câu hỏi. Đội ngũ đang xếp hàng thật nhanh rút gọn lại, Hồ Điệp chân trước mới đi vào, Lâm Tiêu Tiêu đang đứng một mình thì thấy người quen cũ. Người nọ ăn mặc một váy hở ngực hở đùi màu hồng nhạt, trên mặt trang điểm tinh xảo, cười cười hướng tới chỗ Lâm Tiêu Tiêu.
"Ây dô~, không ngờ lại gặp cậu ở chỗ này nha. Tớ đến để phỏng vấn vai nữ 3, còn cậu?" Cô ta đã từng là bạn thân nhất của Tiêu Tiêu thời đại học, chính tiện tỳ trà xanh thông dâm với vị bạn trai cũ 3 năm kia: Đường Mật.
"Tôi cùng cô hình như cũng không thân quen lắm đâu." Lâm Tiêu Tiêu không thèm để ý, một mình chơi di động.
"Nếu cậu có yêu cầu gì, tớ có thể nhờ A Kiệt giúp đỡ cho. Chắc cậu không biết~, ba của A Kiệt là chủ đầu tư lớn nhất của bộ phim này nha~." Đường Mật tự nói tự cười đến thật vui vẻ, Lâm Tiêu Tiêu không cần ngẩng đầu cũng có thể tưởng tượng được khuôn mặt đắc ý của cô ta. Mà A Kiệt trong miệng Đường Mật, chính là tra nam bạn trai cũ, Âu Dương kiệt.
Lâm Tiêu Tiêu vẫn không chú ý đến ả.
"Hừ, không biết tốt xấu." Đường Mật định bỏ đi, chưa được mấy bước ả dừng lại, tùy tay kéo đại một nhân viên, chỉ vào chỗ của Lâm Tiêu Tiê, dò hỏi, "Xin lỗi cho hỏi một chút, cái phòng kia là phỏng vấn vai nào thế?"
"Hình như là thế thân cảnh nóng cho nữ chính."
Cảnh giường chiếu? Đường Mật lại nở nụ cười, nhìn bóng dáng của Lâm Tiêu Tiêu nói nhỏ: "Cu nhang này thật thú vị."
(Editor: tui đùa thôi, câu của ả ta chỉ là "rất thú vị nha~")
Vận khí của Lâm Tiêu Tiêu từ trước đến nay không thể nói là tốt được, mua xổ số chỉ toàn trúng gió, mua chai nước cũng chưa bao giờ cào ra "Tặng thêm 1 chai". Cuối cùng cũng có kết quả phỏng vấn, thật không ngoài ý muốn, cô tạch. Nhìn cái ví bị màng nhện đóng sắp dày lắm rồi, cô đành đáp ứng một bộ võng kịch nhỏ. Nói đến bộ này, nam chính lại là một diễn viên mà cô đã từng nghe qua, tiểu thịt tươi Tiêu Nhạc.
Tiêu Nhạc không phải là diễn viên được đào tạo chính quy, chính là khi dạo phố, ầu~ sự chú ý của ta đã va vào ánh mắt của nàng, được công ty lớn nâng đỡ đóng liên tiếp hai bộ wed drama, cả hai đều là vai hotboy mặt lạnh thanh xuân vườn trường, đủ tiêu chuẩn tiểu thịt tươi bình hoa. Lâm Tiêu Tiêu vuốt lương tâm nói, anh ta không cười thì bộ dáng cũng rất đẹp trai, vai diễn được giao cũng thật hợp nha.
Lâm Tiêu Tiêu cố gắng chú tâm vào công việc, bắt đầu tập luyện trong nửa tháng, nỗ lực phát huy ba vòng của bản thân.
Tới ngày quay, nhìn thấy Tiêu Nhạc, Lâm Tiêu Tiêu ẩn ẩn đau đầu. Xin hỏi cái người trước mặt đang cười lộ ra tám cái răng là ai, cái người đang cùng nhân viên trong đoàn chơi đuổi bắt là ai? Cô chỉ thích khi anh ta diễn mặt than, nhưng với tính cách thật thì quả nhiên, không dám khen.
Tiêu Nhạc chủ động đến giới thiệu mình với Lâm Tiêu Tiêu: "Xin chào, tôi tên là Tiêu Nhạc. "Tiêu" chính là tiêu trong nhạc cụ, loại mà thổi dọc chứ không phải thổi ngang, thổi ngang là cây sáo. Còn "Nhạc", là nhạc trong vui vẻ, khoái lạc. Bạn bè hay gọi tôi là Nhạc Nhạc, fan thì gọi Nhạc ca, cô thích gọi tôi thế nào cũng được hết."
Lâm Tiêu Tiêu hơi chóng mặt, anh ta nói nhiều như vậy mà không hề hụt hơi, thần sắc phức tạp gật đầu thăm hỏi: "Xin chào, tôi là Lâm Tiêu Tiêu"
"Tôi biết cô." Tiêu Nhạc cười, "Tuy rằng tôi mới vào nghề không lâu, nhưng cũng biết kha khá. Cô đã cùng hợp tác với Thẩm Thư Lạc trong một bộ phim điện ảnh, ngày hôm qua tôi đã cố ý tìm xem rồi. Nghe nói, cảnh đó của hai người là làm thật?"
Lâm Tiêu Tiêu: "......" Quả nhiên không có bức tường nào mà không lọt gió?
"Không bằng hôm nay chúng ta cũng làm thật đi, tôi tin hiệu quả không tồi đâu." Tiêu Nhạc hướng Tiêu Tiêu chớp chớp mắt, "Kỹ thuật của tôi rất tốt, sẽ khiến cô vừa lòng. Lỡ như không vừa lòng lắm thì tôi sẽ nỗ lực đến khi cô công nhận thì thôi."
Yêu ma quỷ quái gì đây? Nếu nói là băng sơn Tiêu Nhạc trong những bộ phim anh ta từng đóng, cô thật cầu mà không được. Nhưng đối mặt với con người thật của anh ta thế này, quả nhiên không khơi gợi thú tính nổi.
"Không cần, tôi sẽ nỗ lực cho đến khi anh công nhận kỹ thuật diễn của tôi." Lâm Tiêu Tiêu từ chối khéo.
Cô liền hướng phòng trang điểm đi, sau lưng Tiêu Nhạc tung ta tung tăng theo đuôi: "Thử một lần xem như thế nào, chỉ một lần thôi mà~"
"Không cần."
Lâm Tiêu Tiêu chuẩn bị xong, hoá trang thành tạo hình nữ chủ, điển hình mỹ nhân ngày xưa. Trang phục so với nữ chủ giống nhau hoàn toàn, kiểu trang phục hở hang đời Đường, áo ngắn quây trong váy, hở ngực hở vai, Lâm Tiêu Tiêu thắng nhờ nước da trắng mịn và kích cỡ ngực đáng kiêu ngạo của mình. Nhưng minh tinh vẫn có loại thần thái vượt qua người bình thường. Lâm Tiêu Tiêu chỉ là thế thân cảnh nóng của nữ chủ mà thôi.
Đến cảnh giường chiếu, theo lệ thường mọi người sẽ rời đi hết. Đạo diễn sau khi bàn luận kĩ về các tư thế rồi cũng lượn mất, nhường lại không gian riêng cho hai người toả sáng.
"Bùi tướng quân, xin ngài đừng để thiếp lại một mình." Lâm Tiêu Tiêu đóng vai một danh kỹ thanh lâu, nói xong câu đó, cô liền đối mặt với máy quay, một tầng rồi lại một tầng, cởi áo ngoài, trung y, chỉ để lại một cái yếm màu đỏ, thêu uyên ương nghịch nước tinh xảo.
Mang trang phục tướng quân càng tăng thêm sự khí khái trên khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Nhạc, thấy bờ vai xinh xắn trần trụi, nhíu mày: "Còn ra thể thống gì, mau đem quần áo mặc vào!" Nói xong, hắn còn thập phần chính nhân quân tử mà vòng qua người cô, định ra ngoài.
"Đến thanh lâu không phải để tìm vui sướng sao?" Lâm Tiêu Tiêu đem tay ra phía sau, tự cởi dây yếm, xoạt— một tiếng, mảnh vải duy nhất che chắn bầu vú to lớn của cô cũng đã rơi xuống. Thân ảnh nõn nà gợi cảm đánh thẳng vào mắt người xem. Cô lại bước lên vòng đến trước mặt hắn, kéo tay Tiêu Nhạc, đem nó ấn lên khoả mềm mại mê người trước ngực, từng câu từng chữ nhẩn nha: "Mà thiếp, nguyện hầu tướng quân tìm vui sướng a~."
Bàn tay thô ráp của đàn ông đặt lên vú cô, cứng đờ không di chuyển, Tiêu Nhạc giãy giụa: "Ta còn có chuyện quan trọng phải làm."
"Việc quan trọng nhất không phải là xuân tiêu đáng giá ngàn vàng sao, tướng quân của thiếp."
Tiêu Nhạc cắn răng, một tay liền bóp vú, một tay kéo cô ngồi lên bàn, cúi xuống mút đôi môi thơm. Hắn dùng đầu lưỡi khoẻ mạnh cạy khớp hàm của cô, dũng mãnh xâm chiếm, cuồng loạn dây dưa đến khi cô chịu thua mới bỏ qua. Lưỡi bị ức hiếp đến phát đau, Lâm Tiêu Tiêu không dấu vết mà đẩy hắn một chút. Kỳ thật hôn diễn căn bản là không cần phải dùng lưỡi, phần lộ mặt có thể do nữ chủ diễn bổ sung, không tới lượt cô. Tiêu Nhạc đúng là quá đáng vãi nồi.
Hắn thức thời nghiêng đầu đi liếm tai của Tiêu Tiêu. Vành tai vừa bị liếm vừa bị cắn nhưng không phải điểm mẫn cảm của cô, đơn thuần chỉ cảm thấy ngưa ngứa. Cô tuân theo kịch bản, hai tay vừa sờ soạng, cố cởi bỏ y phục của hắn. Bội kiếm theo quần áo rớt xuống đất, phát ra âm thanh ầm ĩ.
Hắn dùng cả hai tay cố gắng ôm trọn bầu vú lớn của cô, xoa nắn liên tục, đầu vú không chịu đựng nổi dựng đứng hai viên hồng anh dụ hoặc.
"Vú em thật xinh đẹp, quá lớn, hai tay anh không nắm nổi rồi này, sờ vào thật sướng." Tiêu Nhạc thầm thì xong cúi đầu ngậm một bầu vú của cô, như đang mút kẹo que, vừa hút vừa liếm đến khi hai vú của cô thấm đầy nước bọt ướt át, dâm mỹ.
Lâm Tiêu Tiêu cực lực nhẫn nại tiếng rên rỉ sắp trào khỏi môi, mày gắt gao nhíu chặt.
Tiêu Nhạc liếm một đường xuống phía dưới, tới bụng nhỏ, hôn mạnh cái rốn xinh, rồi mới chịu dừng lại ở giữa hai chân Tiêu Tiêu. Kịch bản yêu cầu quay một đoạn khẩu giao (dùng miệng quan hệ),nhưng cũng không cần kĩ càng quá như thế. Vậy mà Tiêu Nhạc không hề nghĩ ngợi gì liền ngậm lấy âm đế, mút mát.
"A!"
Lâm Tiêu Tiêu phát tiếng kháng nghị ngắn ngủi, cố tình nghe vào tai hắn lại như tiếng vui thích cổ vũ.
Tiêu Nhạc dùng đầu lưỡi lượn quanh âm đế mẫn cảm không ngừng khiêu khích, khoái cảm liên tiếp truyền lên, qua sống lưng, rồi tới thẳng não của cô, khiến cô hít thở không thông.
"Không ngờ em dâm đãng vậy nha, mới đụng âm đế một chút, nước dâm đã tiết ra nhiều tới mức anh không liếm kịp rồi." Tiêu Nhạc nhìn cửa huyệt ướt lầy lội một mảnh của cô, dùng lời đầy tính dâm dục dụ dỗ, "Chúng ta làm thật một chút đi, dương vật của anh rất lớn, sẽ làm cái huyệt dâm của em sung sướng." Nói xong, hắn đem dương vật đã sớm cương cứng nhét vào tay cô.
Quá to, quá thô, vật nóng bừng còn nhảy nhảy trong tay Lâm Tiêu Tiêu như muốn cô mau nhìn nó, mau yêu thương nó. Cô không dám ngẩng đầu xem, chỉ cảm thấy vật hình trụ trong tay nóng cháy truyền cảm xúc rõ rệt, khiến hạ thân cô phát run, tiết thêm lượng lớn dâm thuỷ, chảy đầy tay hắn. Cô cũng hiểu hắn nói đúng, mình thật ra rất dâm đãng.
"Thế nào, kích thước dương vật của anh có làm em hài lòng không?" Hắn không ngừng trưng cầu ý kiến,"Cái miệng nhỏ của em đang kêu gào được gậy thịt lớn cắm vào đó, nước chảy rớt xuống tí tách rồi đây này."
Nghe những câu chữ tục tĩu như thế mà lại thoát ra từ khuôn mặt trẻ trung tuấn tú của hắn, Tiêu Tiêu hưng phấn lạ kỳ, cắn cắn môi: "Ừm".
"Tin tưởng anh, anh sẽ làm em sướng đến không đứng nổi." Tiêu Nhạc đỡ lấy dương vật đỏ tím thô to dị thường, nhắm ngay cửa huyệt, chậm rãi cắm đi vào. Đường đi bị bắt căng ra, dù nhiều chất lỏng bôi trơn, tiểu huyệt vẫn rất khó cất chứa vật thô khác người như thế. Quy đầu vừa mới đi vào, cô đã cảm thấy hạ thân sắp bị căng đến nứt ra rồi. Lâm Tiêu Tiêu phản ứng khi dị vật bị cắm vào trong cơ thể, hơi hối hận: "Không cần, em không muốn, anh mau ra ngoài"
Một tay hắn bóp mạnh vú cô, một tay xoa âm đế, hông dùng sức ấn vào: "Em đừng khẩu thị tâm phi nữa, dương vật to thế này mới đủ cho em ăn no, nước dâm của em rớt ướt sàn nhà rồi, để anh làm em sướng nào" Tiêu Nhạc toát hết mồ hôi, đã đút vào không lý nào ngừng lại được. Vú to co dãn mười phần, khiến hắn yêu thích không buông tay. Hạ thân còn bị huyệt nhỏ cắn chặt, như hàng trăm cái miệng nhỏ đang mút lấy gắt gao. Hắn không biết cô đã làm tình nhiều hay không mà sao vẫn chặt chẽ đến như vậy. Nếu không phải qua bộ phim của Thẩm Thư Lạc, hắn còn nghĩ mình đang phá trinh của cô nữa. Thật là chặt muốn mạng mà!
Dần dần Lâm Tiêu Tiêu cũng thích ứng được kích cỡ của hắn, vách tường thịt bắt đầu tham lam hút lấy hút để dương vật đàn ông. Tiêu Nhạc trầm eo, hừm nhẹ cắm vào cả cây.
"A~ quá thô!""A~ thật thoải mái!"Tiếng của hai người cùng vang lên.
Đường đi bị hoàn toàn kéo căng ra, làm hai người thấy sung sướng đến tê dại. Dương vật quá khổ của hắn dễ như trở bàn tay mà đỉnh tới tử cung của cô, bụng nhỏ nhô lên, khiến cô thét chói tai. Tựa hồ vì chứng minh thực lực của chính mình, từ lúc bắt đầu thọc vào rút ra, cắm lút cán rồi rút ra một nửa, rồi lại lút cán. Miệng hắn không ngơi nghỉ chút nào, hết day cắn vú lại thì thầm dâm ngữ: "Hưm~ em dâm quá, miệng dâm của em cắn anh vừa đau vừa sướng!"
"Ừm~ sướng chết mất, vú lớn cứ đòi anh phải mút nó, miệng dâm còn cắn gậy thịt không chịu nhả ra, rút ra thật khó!"
"Gậy thịt lớn của anh đâm lồi cả bụng em rồi này, đâm hư em~ hư miệng dâm của em~, đâm hư mà em vẫn rên sướng như vậy, thật lẳng lơ!"
Tiếng rên rỉ kiềm nén của cô xen lẫn tiếng bạch~ bạch~ chỗ xương mu nơi hai người va chạm. Cô sướng tới mức dùng hai tay chống ra sau, hai chân hình chữ M, nghênh đón từng cú nhấp mãnh liệt của hắn.
"Sướng chết mất, nước dâm của em ướt hết lông anh rồi, anh phải đâm hư cái miệng dâm đãng này, đâm hư rồi bạn trai của em phải làm sao." Tiêu Nhạc bản tính lảm nhảm không thay đổi, ra sức lải nhải, "Mé nó, nhiều nước thế mà sao còn chặt như vậy, a~ sướng muốn chết anh rồi, gậy thịt của anh sướng đến run rẩy, nếu không phải vừa rồi anh khoác lác nói nỗ lực cho đến khi em vừa lòng, thật sự không nhịn nổi mà bắn tinh dịch vào đầy tử cung của em."
"Ưm~ a~ em biết em rất lẳng lơ~ dâm đãng a~" Lâm Tiêu Tiêu bị hắn đâm cho đầu váng mắt hoa, bên tai lại bị dâm ngữ tẩy não không ngừng.
"Dựa theo kịch bản, chúng ta đổi tư thế nào. Mau chống tay lên tường, chu cái mông của em ra cho gậy thịt của anh cắm nào." Tiêu Nhạc bế cô đi tới ven tường, tìm vị trí của ống máy quay.
Lâm Tiêu Tiêu theo bản năng đỡ vách tường, làm cho mình đứng vững. Không cho cô cơ hội thở dốc, Tiêu Nhạc áp sát, một tay không rời vú cô, một tay đỡ dương vật, một lần nữa cắm đi vào. Camera chỉ quay bóng dáng bọn họ giao hợp, không quay cận cảnh, cái vú no đủ theo động tác cắm vào, bị ép sát vào tường, sự thô ráp của tường khiến Lâm Tiêu Tiêu kích thích nổi cả da gà, người trước thì bị dương vật cực lớn cắm cho mê sảng, người sau thì đang đam mê trầm luân đẩy vào rút ra. Hai tay cứng cáp của đàn ông bóp mạnh mông to mềm, kéo căng phô ra chỗ hai người giao hợp, nhìn rõ được gậy thịt đang cắm vào rút ra như thế nào, mãnh liệt tung bọt nước trắng xoá.
"Ha~ miệng nhỏ của em ăn được cả cây thịt lớn của anh này! Thế nào, em có sướng không?". Tiêu Nhạc nhìn chằm chằm vào dương vật lớn cắm sâu vào, đi ra một nửa rồi lại cắm cả vào, không hề biết mệt mỏi, càng cắm càng đỏ mắt.
Người khác có lẽ không biết, nhưng thân là đương sự, Lâm Tiêu Tiêu thật sự bị cắm đến không đứng được. Liên tục thọc vào rút ra đem đến khoái cảm dữ dội, dần dần lan tràn đến tứ chi, khớp xương tê dại đến độ không có sức lực mà trả lời, chỉ biết rên rỉ ngắt quãng cổ vũ người đàn ông.
"Kế tiếp đến phiên em cưỡi ngựa rồi, cảnh tượng anh nhớ, hẳn là ở trên giường." Tiêu Nhạc lại đem cô ôm lên giường, một tay kéo xuống cái màn giường màu cam hồng trong suốt.
Lâm Tiêu Tiêu bị đặt trên cơ đùi săn chắc của hắn, lưng dựng thẳng, hai bầu vú cao chót vót ở trước ngực, toàn thân hơi phiếm hồng, thoạt nhìn ngon miệng cực kỳ. Không biết có phải ảo giác hay không, dương vật trong cơ thể vì thị giác của chủ nhân mà càng thêm căng trướng.
"Tới phiên em rồi." Tiêu Nhạc vỗ vỗ mông cô, thấp giọng nói: "Dựa theo lời đạo diễn chỉ đạo, hiện tại tới lượt em động."
Lâm Tiêu Tiêu nhăn mặt, cô nỗ lực mà vặn vẹo vòng eo, theo động tác của cô, quy đầu thô to dễ dàng ma xát chỗ sâu nhất trong huyệt, có thể nói chỉ xoay xoay nhẹ, liền có khoái cảm truyền lên. Ở tình huống hắn không động, cô lén lút cạ cạ vào điểm mẫn cảm của mình mà đạt cao trào. Cảm nhận được sự gắt gao của cô, tiểu huyệt rung động tiết mạnh, đương nhiên Tiêu Nhạc sao bỏ qua được, khẽ nói:
"Anh hy vọng thể lực của em không tệ, với tốc độ bây giờ của em, đến khi làm anh bắn được thì ít nhất em phải tiết thân ba lần." Tiêu Nhạc một bên nói, một bên đoạt lại quyền khống chế. Cái eo hữu lực bắt đầu ưỡn lên, cắm mạnh dương vật vào người cô, khiến cô phát ra tiếng.
Tiếng nước nhịp nhàng theo từng cú nhấp mạnh của hắn, dâm thuỷ chảy liên tục thấm vào cả tấm nệm. Rõ ràng cô ngồi trên nhưng tiết tấu lại phụ thuộc hoàn toàn vào người nằm dưới.
"Đến cảnh thứ 4, là đâm ở trên ghế, em muốn anh đâm từ trước hửm— hay là từ sau đây?"
Lâm Tiêu Tiêu được thả vào ghế, hai chân bị tách ra, phía trên lông thì ướt nhẹp, phía dưới miệng huyệt khẽ nhếch lộ vách tường thịt phấn nộn, sưng hồng vì bị đàn ông yêu liên tục.
"A~ miệng dâm bị anh cắm đỏ bừng rồi này, vậy mà cũng không nói cho anh biết, sướng— hay không! Hửm?", theo câu chữ nhấn nhá của hắn, tiểu huyệt lại bị ép thừa nhận dương vật thô to, phun ra rồi lại bị buộc nuốt vào.
Giờ phút này ý thức của cô đã là có chút mông lung, không nghe nổi cái gì nữa, chỉ ngâm nga rên rỉ dưới thân Tiêu Nhạc.
"Không nhớ rõ đằng trước hay đằng sau sao? Anh cũng quên rồi, không sao, chúng ta là dân chuyên, có thể đem từng tư thế thử một lần, trong đó sẽ có cái đạo diễn muốn nha." Quả thật miệng của Tiêu Nhạc không lúc nào đóng lại được, có lẽ đó cũng là một loại tài năng chăng.
Trải qua một khoảng thời gian làm tình, tiểu huyệt đã thích ứng kích thước kinh người của dương vật, liên tục đưa Tiêu Tiêu lên cao trào. Sung sướng tưởng phát điên đến nơi.
"A—" Lâm Tiêu Tiêu cả người xụi lơ, chỉ có thể phát ra một âm tiết.
"Em tiết thân là lại cắn thật chặt, định cắn đứt cả gậy thịt của anh sao? Hửm?" Giọng đàn ông khàn khàn, nhuốm đầy mùi vị tình dục, hơi thở nặng nề nóng rực phả vào tai cô.
Tiêu Nhạc nâng một chân của cô lên, liên tiếp dập thêm chục cái không biết mệt. Mùi mồ hôi túa ra cùng mùi dịch hoan ái kích thích khứu giác của cả hai.
"Không được em thật sự không được, a~ ưm~ em tới a~"
"Xin anh~ em muốn tinh dịch~ em chịu không nổi nữa a— a—", ở lần cao trào thứ tư, Lâm Tiêu Tiêu mệt lả xin tha.
Nghe giọng nhỏ như mèo kêu của cô, lòng Tiêu Nhạc liền ngứa ngáy, đẩy nhanh tốc độ.
"Được, cho đồ dâm đãng nhà em! Này, nhận lấy tinh dịch đi, sướng chết anh!"
Tiêu Nhạc vừa nói vừa nhấp mạnh rồi rút dương vật ra, đem nùng tinh màu trắng đặc sệt phun hết lên hai vú của Tiêu Tiêu. Chất lỏng theo đường cong của vú uốn lượn rồi chậm rãi nhỏ giọt, màu trắng ngà của tinh dịch đối lập với đầu vú sưng đỏ, nhìn hình ảnh chói lọi đó, hắn trầm giọng cảm thán: "Nhìn em lẳng lơ như vậy, gậy thịt của anh lại cứng mất rồi này."
"Biến thái!"
Lâm Tiêu Tiêu thật sự sợ hãi, cuống quít dùng hai tay che khuất ngực. Hiện tại cả người đều đau, eo đau, chân đau, càng đừng nói tới hai vú.
Tiêu Nhạc nhiệt tình lấy khăn giấy lau cho cô rồi đem áo tắm choàng lên thân thể của Tiêu Tiêu.
Công việc hoàn tất, Tiêu Nhạc gặp riêng rồi đưa cho cô danh thiếp: "Hoan nghênh tùy thời gọi điện thoại cho anh, nếu anh không tiếp thì chắc chắn lúc đó bận công việc, xong việc khẳng định sẽ gọi lại cho em. Hy vọng đêm nay có thể nhận được điện thoại của em, thân thể em thật sự quá tuyệt vời, từ trước đến nay anh chưa bao giờ sướng đến thế. Em cũng thật hưởng thụ mà, phải không?"
"..." Lâm Tiêu Tiêu yên lặng rũ mi xuống, thật muốn làm bộ như không quen biết hắn.
Về tới nhà, cô mới nghĩ đến, có lẽ Phó Hi và Thẩm Thư Lạc cũng chỉ mê đắm thân thể cô như Tiêu Nhạc. Vì hắn ta nói nhiều nên cô mới rõ ràng suy nghĩ của hắn. Còn hai vị kia suy nghĩ thế nào, cô không biết, cũng không nên mơ mộng nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.