Edit: Tiểu Vũ YY
Mùi thơm cà phê hỗn loạn mang theo chút đắng bị Thẩm Thư Lạc đút vào miệng, còn hơn nửa vô ý theo khóe miệng dạt ra, chảy xuống cằm, theo xuống thấm vào vạt áo trước ngực . Thẩm Thư Lạc ôn nhu kết thúc nụ hôn, lại săn sóc dùng lòng bàn tay lau đi vết cà phê trên miệng cô. Lâm Tiêu Tiêu ngơ ngác nhìn, cứng đờ người không nhúc nhích.
"Em sao rồi?" Thẩm Thư Lạc bị vẻ mặt ngốc ngốc đáng yêu của cô chọc cười."A?"Cô giơ tay sờ sờ mặt mình.
Ánh mắt Thẩm Thư Lạc dừng lại ở vết cà phê trên áo trắng của cô: "Xin lỗi, làm áo em dơ mất rồi.""Không, không sao."Lâm Tiêu Tiêu làm bộ cúi đầu, bối rối dùng tay lau đi vết cà phê, kỳ thật là che giấu sự nóng bỏng trên mặt mình.
"Dùng tay không sạch được đâu."Thẩm Thư Lạc cười khẽ. "Không... không sao, em về nhà tẩy một chút là được, cà phê không khó tẩy."
Không biết vì sao, Lâm Tiêu Tiêu cảm thấy hiện tại không khí rất mờ ám. Cô nỗ lực tìm đề tài đang nói chuyện: "À, anh hôm nay không có lịch trình sao?""Ừm, mấy ngày nay anh nghỉ phép."
Thẩm Thư Lạc nguyên bản đứng cách cô nửa thước, đột nhiên liền nhích lại gần, "Chỗ này cũng bị dính cà phê."
Ngón tay anh chạm vào xương quai xanh của cô, mang theo hơi lạnh như lông chim nhẹ nhàng phất qua da thịt, bỗng nhiên làm cánh tay cô nổi cả da gà.
"Anh giúp em lau nha."
Thẩm Thư Lạc cúi xuống, dùng đầu lưỡi liếm chỗ xương quai xanh. Một trận tê dại tới, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-the-than-canh-nong/419868/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.