Lạc La vội vã trở về vì email nhắc nhở của Trình lão sư. Hôm sau tại thí nghiệm thất gặp được nàng, Trình lão chỉ gật đầu, vẻ mặt không biểu cảm càng khiến Lạc La càng xấu hổ.
Nàng làm lão sư thất vọng.
Trình lão biết nàng tuy không phải nghiên cứu này khối liệu lại vẫn có một cổ ngoan kình, nghiêm túc, không đủ tài năng nhưng đủ chăm chỉ, ngược lại là học trò được hắn đối xử hoà ái nhất trong số nghiên cứu sinh dưới tay.
Lần này, nàng nổi tiếng quá nhanh, vận may vẫn luôn tiếp tục đi tới, càng khai càng hồng. Trong tay lại nhờ vài lần thăng cấp mà tiền bạc không lo. Con người, một khi danh lợi song toàn thường dễ buông xuôi bản thân, lạc trong tận hưởng.
Lạc La đáng xấu hổ, trở thành danh lợi lạc lối một viên.
Suốt một tháng, nàng trường học cũng không hồi, càng đừng nói tới thí nghiệm thất. Trình lão kết thúc dự án từ vùng núi trở lại, học trò mất tích, nghiên cứu dậm chân tại chỗ. Khỏi nói có bao nhiêu tức giận.
Lạc La bị lão sư lãnh đãi suốt một tuần, nếu không phải nàng đẩy sở hữu công tác, lợi dụng không gian có bàn tay vàng - thời gian chênh lệch, nhanh đuổi chậm đuổi hoàn thành chuyên đề đúng hạn, chất lượng tại tuyến, chỉ sợ Trình lão đổi người tâm đều có.
Kết quả nghiên cứu nộp lên, Lạc La chỉ còn một bài báo quốc tế cần hoàn thành liền đủ tiêu chuẩn nộp hồ sơ xin tài trợ cho đề tài khoá luận tốt nghiệp.
Lúc này mới xem như có thời gian tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-sac-tinh-he-thong-hoi-mau-nhat-tieu/466982/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.