Edit: Đậu Xanh
Sáng sớm thứ hai, Thư Khả Du đến trường học thì phát hiện ra dường như ông trời không hề nghe thấy lời khẩn cầu hai ngày ba đêm của cô...
Lục Diên có đi học.
Một bên dây đeo của balo màu đen treo trên lưng ghế, nửa bên còn lại lơ lửng trong không trung, một góc của balo đã rơi xuống nền đất đầy bụi bẩn. Vốn dĩ cô muốn đi vào lớp từ cửa sau giờ đây lại cứng nhắc lùi về sau nửa bước, thân thể cứng đờ như khúc gỗ xoay chuyển phương hướng, trực tiếp thẳng thừng đi về phía cửa chính.
Lục Diên liếc thấy thân ảnh ăn mặc mập ú của cô, lại nhìn thấy quả cầu kia thay đổi phương hướng đi về phía cửa chính. Anh không chút dè dặt đặt tầm mắt thú vị của bản thân lên trên người cô, nhìn thấy cô đi vào cửa chính, sau khi cởi balo xuống mới miễn cưỡng ngồi vào vị trí của mình.
Vụng về, ngốc nghếch.
Trong đầu anh xuất hiện hai từ hình dung này, nhưng trong lòng không hề có chút cảm giác ghét bỏ nào, ngược lại cảm thấy có chút đáng yêu.
Cô giáo vừa vào cửa nhìn thấy Lục Diên ngồi ngay ngắn trên chỗ ngồi, ánh mắt có chút sợ hãi, cả tiết học luôn căng thẳng, sợ anh tiếp tục gây ra chuyện. Nhưng đến lúc sắp kết thúc tiết học, anh lại không hề có chút động đậy nào, chỉ chống cằm nhìn lên bảng đen, có lúc còn cầm bút lên viết viết gì đó.
Cô ấy đi đến bên cạnh chỗ ngồi của anh, vừa giảng bài vừa nhìn xem nội dung anh đang viết...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-khong-con-hao-huc/419811/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.