Edit: Đậu Xanh
Lục Diên vươn tay sờ mặt cô, xúc cảm rất mềm mại trơn trơn, chẳng qua ngũ quan [1] nhíu lại với nhau, vẻ đau khổ hiện lên hết trên mặt. Anh nghe thấy tiếng rên rỉ khó chịu của cô, trái tim cố gồng cứng rắn tận nửa ngày nhanh chóng mềm nhũn, bàn tay anh nhanh chóng sờ xuống phía dưới của cô, dịu dàng vuốt ve nơi hai người đang giao hợp. Nơi đó ướt đẫm giống như một mảnh đất bùn, anh lại chọc vào bên trong hơn, ngón tay chơi đùa âm đế.
[1] Theo nhân tướng học, ngũ quan bao gồm: tai ( thái thính quan),mắt ( giám sát quan),mũi ( thẩm biện quan),miệng (xuất nạp quan) và lông mày (bảo thọ quan).
Không bao lâu, tiếng ngâm nga của Thư Khả Du đã biến đổi, tiếng rên rỉ ái muội động tình đi vào trong tim Lục Diên, anh nghe thấy toàn thân cũng mềm nhũn. Thấy cô đã quen với sự tồn tại của mình, anh lập tức đâm chọc, lúc anh động cô vẫn khóc, nhưng âm thanh phát ra từ trong miệng lại rõ ràng nói với anh rằng, cô dễ chịu chứ không phải đau đớn.
Lý trí của Thư Khả Du bị thân thể kéo đi mất, anh liên tục cắm vào rút ra phía sau cô, thịt trên toàn thân theo đó mà run rẩy, vú và mông cũng đang nằm trọn trong lòng bàn tay của anh.
Cô cảm nhận được cơn khoái cảm triền miên, động tác của người phía sau càng lúc càng nhanh hơn, tiếng rên rỉ của cô bị động tác của anh làm cho rời rạc tan vỡ, những tiếng "ưm ưm a a" rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-khong-con-hao-huc/274199/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.