Edit: Đậu Xanh
Trong lúc Tôn Như Mộng chuẩn bị tư liệu cuộc họp, Lục Diên đứng lên đi đến trước khung cửa sổ sát đất chờ đợi giống như ngày thường.
Nhưng Tôn Như Mộng lại cảm thấy kỳ lạ, anh đứng yên trước cửa sổ sát đất rất lâu, cơ thể không hề nhúc nhích.
Ánh mắt sắc bén và nghi hoặc của anh khóa chặt lên người đôi tình nhân ở con đường đối diện...
Nam cao gầy, còn nữ thì bọc bản thân mình kín mít.
Gương mặt của người đàn ông anh vẫn có thể nhìn rõ được, còn cô gái đội mũ bông thì không.
Đợi sau khi nhìn thấy hai người lên xe rời đi, Lục Diên dùng ngón tay ấn ấn giữa hai mày, anh lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Trâu Diệu Đình: [Cô ấy vẫn chưa quay lại sao?]
Trâu Thiệu Đình: [Ừm]
Trâu Thiệu Đình lại hỏi anh: [Chủ nhật có thời gian không?]
Sau khi Lục Diên trả lời [Không có] thì không thèm để ý đến người bên kia nữa.
Anh nhìn nhầm rồi sao?
Lục Diên cất điện thoại vào, xoay người nhìn thấy vẻ mặt dò hỏi Tôn Như Mộng, anh cau mày hỏi: "Sao vậy?"
"Không có gì." Tôn Như Mộng tự biết mình nhiều chuyện, biểu cảm người thư ký hoàn mỹ lại lần nữa được bày lên trên mặt.
Buổi họp tiến hành rất thuận lợi, sau khi kết thúc, Tôn Như Mộng đặt một phần văn kiện ở trước mặt Lục Diên, anh cúi đầu nhìn qua, là bảng danh sách cắt giảm nhân lực.
"Cho tôi xem cái này làm gì? Các người tự mình quyết định là được rồi, sa thải có mấy người cũng phải để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-khong-con-hao-huc/274187/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.