Hoắc Mộ không nghĩ cô sẽ không hơn nữa còn khóc thương tâm đến mức này, anh cho rằng người hoạt bát rộng rãi cả ngày cười hì hì như cô chắc chắn sẽ không khóc, bản thân anh cũng chưa từng trải qua cảm giác phải dỗ con gái khóc, nên lúc thấy cô khóc, chân tay anh liền luống cuống, không biết phải làm gì bây giờ?
Anh hoảng loạn dỗ cô: “Đừng khóc.”
Cận Quan Quan nghe được lời này thì khóc càng hăng.
Tâm Hoắc Mộ loạn như ma, đành xin lỗi: “Là tôi sai, tôi không nên nói cậu kiểu đó, tôi chỉ là quá tức giận, nghĩ đến cậu cùng nam sinh khác dựa vào nhau gần như vậy làm tôi làm tôi thấy tức giận. Tôi thừa nhận là tôi đang ghen, cho nên cậu đừng khóc.”
Cận Quan Quan vốn đang khóc cực hăng, nhưng nghe anh nói thế thì chỉ trợn tròn mắt, quên luôn cả khóc. Vì giật mình, nên cô đứng ngây ngốc một lúc, thất thần nhìn anh, hỏi: “Cậu vừa nói gì, cậu đang ghen? Cậu ghen khi thấy mình cùng nam sinh khác bên nhau, không lẽ…Cậu thích mình sao?”
Hoắc Mộ không biết tại sao bản thân lại không khống chế được lời nói của mình, anh luôn là người rất giỏi trong việc khống chế bản thân, không ngờ lại nói ra, chính anh cũng không tưởng tượng nỗi. Nhưng lời đã nói ra đã vậy còn bị chất vấn, Hoắc Mộ xấu hổ đến mức lỗ tai dần đỏ lên.
Hoắc Mộ không muốn thừa nhận, ngại ngùng xoay người rời đi.
“Tôi không nói gì hết, là cậu nghe nhầm.”
Cận Quan Quan vốn dĩ rất khó chịu, nhưng khi nghe anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-gap-lai-sau-nam-nam/477117/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.