Edit by Mon
Hoắc Mộ nhất thời chưa tiếp nhận được sự khác biệt lớn đến mức này. Hôm qua hai người đã nháo với nhau, anh vốn dĩ cho rằng cả hai chỉ có thể như vậy, không thể thay đổi được gì. Không ngờ chỉ qua một đêm, Cận Quan Quan liên tục quấn lấy anh, làm anh có chút khó xử.
Lúc này, anh bất đắc dĩ cõng trên lưng một 'em bé lớn' mà không làm gì được.
Hoắc Mộ thấy cô quyết tâm không chịu xuống, anh đành để cô ôm mình như vậy đi làm bữa ăn sáng. Bữa sáng cũng rất đơn giản, chỉ có bánh sandwich và sữa bò để nguội.
Đôi tay Cận Quan Quan vòng qua eo Hoắc Mộ, nhìn bộ dáng anh vẫn mê người ngay cả khi làm cơm, cô nhịn không được hôn lên mặt anh một cái, đôi mắt tràn đầy sự sùng bái.
"Anh quá đẹp trai, sao anh có thể đẹp như vậy? Làm cơm sáng mà cũng đẹp, em thích anh muốn chết!"
Hoắc Mộ: ...
Hoắc Mộ ngượng ngùng, quả thực không biết nên nói như thế nào, anh gỡ tay Cận Quan Quan ra, xoay người đối mặt với cô, nói: "Quan Quan, em không thể cư xử như bình thường được sao? Anh là Hoắc Mộ, không có gì thay đổi so với trước đây, cho nên em không cần phải như vậy. Chuyện năm đó là do anh lựa chọn, em không cần phải cảm thấy áy náy."
Vì đêm qua Hoắc Mộ đã giải thích nguyên do năm đó, nên hôm nay tâm trạng mới khá hơn một chút, nhưng khi nghe được lời anh nói, hốc mắt liền đỏ lên: "Lưu manh! Sao anh lại lấy tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-gap-lai-sau-nam-nam/477096/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.