Edit by Mon
Ngày hôm sau Cận Quan Quan rời giường, bước vào nhà vệ sinh, cô liền nhảy dựng.
Quần lót của cô đâu?
Cô muốn sau khi mặc quần lót kia vào sẽ chạy lấy người, cho nên ngày hôm qua cô không đem giặt, quần lót trên người cô không dám mặc, chỉ định tiện tay cầm đi. Hôm qua cô tắm xong, liền cho chúng vào rổ quần áo, đến lúc sáng nay đánh răng mới nhớ tới.
Quần lót của cô chắc đã bị anh vứt rồi?
Hiện tại Hoắc Mộ đang nấu bữa sáng, Cận Quan Quan đi tìm một chút, cuối cùng phát hiện quần lót đang phơi ngoài ban công. Cô xấu hổ chạy đến, sờ soạng một phen.
Quần lót đã được giặt rồi sao?Cô ngửi thấy mùi nước giặt quần áo, vậy là đã được giặt qua.
Hoắc Mộ giặt nó cho cô sao?
Trước kia hai người có được kì nghỉ đông, cô không muốn một người một mình, chỉ muốn dính bên người Hoắc Mộ từng giây từng phút. Cho nên, cô nói dối người thân là đi du học, thật ra là dọn ra ngoài sống cùng Hoắc Mộ.
Khi đó Hoắc Mộ tận dụng thời gian nghỉ đông để tìm việc làm thêm, anh thuê một căn phòng nhỏ gần một quán ăn, phòng rất nhỏ, chỉ đủ để chứa một cái giường, nhà vệ sinh cũng không có. Bởi vì anh ở tuổi này vẫn chưa có bằng cấp, nên chỉ có thể đảm nhận vị trí phục vụ.
Anh vốn không muốn thuê phòng, nhưng vì Cận Quan Quan muốn sống cùng anh, nên mới thuê.
Cận Quan Quan cũng không có ghét bỏ, còn tung ta tung tăng trong căn phòng nhỏ, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-gap-lai-sau-nam-nam/477082/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.