Vào một ngày đông lạnh giá, bên ngoài gió lồng lộng nên lạnh đến không thể chịu nổi.
Vân Viêm nhỏ tuổi trong dạng hình thú đang nằm cuộn tròn ở một hang động cách xa bộ lạc, đôi mắt híp lại như thể đang ngủ.
Gã đã không ăn gì suốt một ngày.
Không phải không muốn ăn mà là không bắt được con mồi và không có thức ăn để ăn.
Có vẻ như hôm nay gã vẫn sẽ đói bụng.
Nếu quay về bộ lạc xin mẫu thân đồ ăn hay gì đó... Gã sẽ không bao giờ quên được cảnh tượng lúc mình đến gặp mẫu thân để làm nũng xin đồ ăn, mẫu thân biến thành hình thú quật ngã gã xuống và muốn giết chết gã.
Nếu lúc đó không có con sói trắng nhỏ ngốc nghếch đi cùng đại ca và tam ca, thì chắc chắn gã đã bị người mình gọi là mẫu thân cắn chết rồi.
Mẫu thân? Đó là gì? Gã sẽ không bao giờ trông chờ nữa!
Khi Vân Viêm đang thờ ơ suy nghĩ về việc tại sao thế giới này lại lạnh lẽo như vậy, một cục bông trắng bỗng loạng choạng bước vào.
"Nhị oa oa (Nhị ca ca)... Thất (ăn)... Thất cơm (ăn cơm)..."
Cục bông trắng - một con sói trắng mềm mụp đang dùng miệng kéo chiếc túi, khập khễnh bước từng bước bằng đôi chân ngắn của mình đi đến trước mặt Vân Viêm.
"Nhị oa oa (Nhị ca ca),cho huynh, thất (ăn)." Con sói trắng đặt cái túi trước mặt Vân Viêm.
Vân Viêm ngước mắt nhìn con sói trắng luôn bám dính lấy mình, thấy sói trắng nhỏ ngốc nghếch mà trong mắt gã không kiềm được hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-cuoc-song-dam-loan-o-bo-lac/474722/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.