Chương trước
Chương sau
☘ Phiên ngoại: 【 Về bé cưng 】
Ngày Hình Tranh biết có bé cưng tồn tại, đã là nửa tháng từ ngày bọn họ ở chung.
Hôm đó hắn vừa tan ca về, mở cửa vào nhà liền nghe tiếng cô rên rỉ, từng tiếng kêu to mang theo hờn dỗi và vui thích đan xen, vô cùng dụ hoặc kích thích máu huyết sôi sục.
Nhưng không hề nói quá một chút nào, trong một giây đó, phản ứng đầu tiên của Hình Tranh là: Lão Vương!
Không phải hắn không tín nhiệm Cố Viện, thật sự là... Ừ đó, chính là không tín nhiệm, cô gái kia tiền án chồng chất, trước nay đều cảm thấy, mình lúc nào cũng có khả năng đội nón xanh, bị vứt bỏ.
Cũng may qua vài giây, không nghe được thanh âm nào khác, chỉ có tiếng nước "Phóc phóc" quấy loạn, cùng tinh tế hừ hừ rên rĩ.
Hình Tranh theo tiếng kêu, tìm được Cố Viện tự an ủi trên giường.
Hai chân cô banh ra nằm trên giường, cánh hoa phấn nộn ướt át bại lộ trong không khí, ngón tay trắng nõn lặp đi lặp lại động tác đâm thọc, mật dịch dính nhớp kéo ra một sợi chỉ bạc thật dài, khuôn mặt nhỏ tinh xảo tràn đầy biểu cảm hưởng thụ xuân tình.
Cảnh tượng như vậy, đã là đàn ông ai mà nhịn được, Hình Tranh tiến tới, một tay mở dây kéo, một bên lung tung hôn cô. Nhưng không tưởng được, cực đại côn thịt trượt đến cửa hoa huyệt, mắt thấy sắp xuyên vào đến nơi, cô thế mà lại tránh né.
"Làm sao vậy?"
Hình Tranh nghi hoặc khó hiểu, đồng thời nghĩ đến một việc, lâu rồi bọn họ vẫn không có làm. Lần trước, hắn cực độ tức giận đi công viên bắt gian, kết quả làm gì có tên vô gia cư nào, nhưng thật ra lại bắt được cô nàng nào đó xếp nến thành hình trái tim trên mặt đất cho hắn, còn quái... Quái lãng mạn.
Tự hắn cũng biết rằng mình sớm muộn gì cũng bị cô bắt được, nhưng làm sao cũng không ngờ rằng, bằng một túi nến chưa đến mười đồng tiền.
Nhưng lúc này cẩn thận tính tính, từ hôm party đến bây giờ, cũng gần một tháng, bọn họ cư nhiên một lần cũng chưa làm. Người ta nói có tình yêu uống nước cũng thấy no quả thật không sai, Hình Tranh thật sự cảm thấy, cùng cô ấy ở bên nhau dù không làm tình cũng chẳng sao cả.
Nhưng lúc này lại không giống, cô gái nhỏ đã cơ khát đến mức ở nhà tự an ủi, hắn lại chỉ có thể bất an vỗ về, không xoa dịu cô cho tốt chỉ sợ gia đình bất ổn mất.
Cố Viện cuộc đời lần đầu tiên khó chịu như vậy, dục vọng trong thân thể không được thỏa mãn, thật sự dày vò quá mức. Đều tại tên đàn ông thúi này, lực bắn quá mạnh, một lần liền trúng đích, cho nên không muốn để hắn dễ chịu. Cô cố ý trả lời:
"Không phải chê dơ sao? Em không cần!"
Vốn là cố ý chọc giận hắn, nhưng cảm xúc thai phụ vốn không ổn định, Cố Viện nhớ đến lời lạnh lùng hắn từng nói, trong lòng thế mà thật sự khó chịu, cô nghiêng người tránh hắn, càng nghĩ càng thấy tủi thân.
Đang lúc giận dỗi, đột nhiên dưới thân truyền đến một luồng ấm áp xúc cảm, có đồ vật mềm mại rắn chắc dán lên cánh môi âm hộ, ngậm lấy cánh hoa run rẩy, hút vào làm nó từng hồi rung động.
Ưm, Cố Viện mở mắt ra, liền thấy nam nhân cao lớn đang quỳ gối giữa hai chân cô, cuồng nhiệt mà mút cắn liếm láp, động tác không phải đặc biệt thuần thục, hàm răng ngẫu nhiên sẽ cọ đến thịt non, nhưng tổng thể cũng được xem như là linh hoạt.
Hắn, đang liếm mình.
Cố Viện cả người run rẩy lên như bị giật, khoái cảm từng luồng kéo tới, hắn mở hai chân cô ra, trong liếm láp ẩn chứa ý muốn lấy lòng, mang đến tâm lý khoái cảm cực mạnh.
Đầu lưỡi chống đẩy ẩm ướt hoa môi không ngừng tìm kiếm, từ ngọc châu đến hoa kính, lại lướt qua đế hoa, tâm nhuỵ, từng chỗ đều bị nước miếng hắn bao trùn. Sau đó, toàn thân cô cũng được chăm sóc, mỗi tấc da thịt đều liếm qua một lần.
Bao gồm ngón chân như ngọc.
Hắn một bên liếm một bên ở bên tai cô xin lỗi, hắn nói hắn là lần đầu tiên khẩu cho người khác, hắn nói xin lỗi đã từng nói không lựa lời, hắn nói hắn không phải ngại cô dơ, hắn chính là lòng dạ hẹp hòi, đố kỵ, hắn nói ——
Anh yêu em.
Mặt trên lưỡi thô ráp khắp nơi đốt lửa, cuối cùng đầu lưỡi giống như côn thịt, nhanh chóng ra vào trong hoa kính, tăng tốc ào ào quấy đảo một lúc, Cố Viện cơ khát đã lâu bị liếm cho lên đỉnh.
Sau cao trào, Cố Viện mê mang phát hiện có một vật cực đại ở cửa huyệt dò tìm, phần đầu tròn tròn đã cắm vào một nửa, trong mơ màng cô đẩy đẩy hắn ra, nỉ non:
"Không thể làm, có em bé".
Ngủ mê man nên Cố Viện cũng không thấy được, khi cô nói xong, bộ dạng nam nhân hoàn toàn dại ra. Cô cũng chẳng hay biết có người vì tin này mà thao thức trắng đêm khó ngủ, cuối cùng không nhịn được đi lên sân thượng điên cuồng hét lên hơn nửa buổi tối.
Vì thế sau này, khi Cố Viện nói là vẫn chưa quyết định xem có nên sinh bé con ra hay không, thiếu chút nữa thôi làm một tên đàn ông đường đường chính chính bức nổi điên.
Tóm lại, cuối cùng của cuối cùng, bé XO cùng Zero vẫn luôn sống bên nhau, chúng nó còn tham gia hôn lễ của chủ nhân. Vốn là một màn đánh cuộc bậy bạ, không cẩn thận một chút liền vào chui đầu vào rọ rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.